[Covid-19] Khoảnh khắc sống chậm lại

COVID – cái tên được nhắc đến có lẽ là nhiều nhất trong suốt nhiều tháng qua trên toàn thế giới, xuất hiện âm thầm, vô hình lặng lẽ phá vỡ biên giới của mọi nơi trên trái đất mà thử thách sức đề kháng của nhân loại.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

NHƯNG…

alt text
Suy nghĩ của bạn Trần Thị Thúy Hằng – TTPHVK – VIAGS TSN. (Ảnh: NVCC).

Covid không biết rằng, khi nó xuất hiện, cũng là những khoảng thời gian cho mỗi người trong chúng ta cơ hội SỐNG CHẬM LẠI, thấu hiểu nhau hơn trong suy nghĩ, đồng hành cùng nhau hơn trong hành động, tương thân tương ái với nhau hơn trong gian khó, chia sẻ với nhau hơn trong từng cảm nhận … mà trước đây có lẽ không phải ai trong chúng ta cũng đón nhận được.

Câu chuyện hôm nay của tôi cũng là một khoảnh khắc như vậy…

Ngày 01/4/2020

05:30 AM: chúng tôi có mặt ở đảo L – nhà ga quốc tế Tân Sơn Nhất – làm thủ tục cho hành khách trên chuyến bay VN404 hành trình SGN-ICN. Với tình hình dịch bệnh đang diễn biến phức tạp, hầu như tất cả hành khách dù có mặt rất đầy đủ trước giờ làm thủ tục nhưng cũng không giấu được nét lo lắng, hồi hộp trên gương mặt…

06:00 AM: Khách lần lượt vào từng quầy làm thủ tục thì nắng cũng đã lên… Mùa này, dù điều gì có thể thay đổi nhưng có những điều không bao giờ thay đổi, đó là nắng gay gắt ngay từ ban mai, Sài gòn là vậy… Dù nắng có chiếu qua 1 lớp kính dày, nhưng sự chói chang vẫn khó mà giảm bớt.

Tôi nhẹ nhíu mày khi vô tình chớp phải một tia nắng, nhưng kịp lấy lại phong thái ngay để tiếp tục hoàn tất thủ tục cho khách trước mặt. Chợt 02 bạn du học sinh đứng dàn ra giơ tay che nắng cho tôi và nói chỉ một câu thôi nhưng thực sự khiến trái tim tôi tan chảy “Chị cứ làm đi ạ, nắng để tụi em lo. Cơ mà mà chị “cool” lắm ❤, nếu khách nào cũng nhận được sự chăm sóc như chị dành cho tụi em thì tuyệt vời! Cảm ơn chị nhé!”. Tôi đã đứng hình 3 giây…

Hoàn tất thủ tục cho 02 bạn du học sinh, cùng những lời dặn dò và nhắc nhở về các yêu cầu tuân thủ phòng chống dịch bệnh, tôi lại tiếp tục công việc… Nói thật, cảm giác vui và tôi đã giữ tinh thần phục vụ ấy với tất cả những khách còn lại cho đến khi đóng quầy, vui mãi… trong tôi dâng lên niềm tự hào… tôi thực sự cảm thấy mình có ý nghĩa lắm với cuộc đời này.

❤ Tự hào… vì trong những giai đoạn khó khăn này của cả thế giới, chúng tôi – VIAGS vẫn đồng hành cùng hành khách trên mọi nẻo đường – bằng sự ân cần, chu đáo, sẻ chia, chúng tôi đã mang mọi người xích lại gần nhau hơn bằng sợi dây tình cảm vô giá.

❤ Tự hào… vì những hình ảnh vắng vẻ của sân bay lúc này không làm “nản lòng chiến sỹ” mà trái lại dâng lên khát khao mạnh mẽ trong mỗi chúng tôi, cùng nhanh chóng đẩy lùi dịch bệnh, đưa cuộc sống trở lại với quỹ đạo vốn có của nó.

❤ Tự hào… vì hành trang VIAGS cho chúng tôi: sự tự tin, bản lĩnh cứng cỏi trước mọi khó khăn, tinh thần trách nhiệm với mỗi công việc, sự chuyên nghiệp, thái độ trọng thị với mỗi khách hàng, sự tận tụy và hết mình trong mọi hoàn cảnh… tất cả những điều đó để không chỉ tôi, mà bao anh chị em đồng nghiệp khác trong mái nhà VIAGS hạnh phúc khi đón nhận tình cảm chân thành của triệu triệu con người từ mọi miền đất nước và trên thế giới.

❤ Tự hào tôi… cùng anh chị em đồng nghiệp đã và đang nỗ lực không ngừng góp thêm những nốt nhạc ý nghĩa trong Bài ca VIAGS hào hùng!

❤ Tự hào lắm, khi tôi là người Việt Nam.

Tran Thi Thuy Hang – VIAGS TSN

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.