Chúng tôi khởi hành đến điểm tập kết là trụ sở Đoàn tiếp viên từ sáng sớm tinh mơ. Tại đây, mọi người nhanh tay chất những thùng hàng được đóng cẩn thận, đựng những phần quà cho các em học sinh lên 2 xe 16 chỗ. Chuyến xe tiếp tục di chuyển để đón thêm các thành viên khác và nhận thêm những phần quà còn lại từ các điểm.
Đúng 6h35 phút, đoàn xe chính thức lăn bánh rời xa dần thủ đô Hà Nội trong tiết trời hơi lạnh và mưa. Thật sự, lúc này trong lòng tôi khá lo lắng vì “mưa như này không biết đi trên đường rừng núi, dốc đá cheo leo có an toàn không”.
Các thành viên Đoàn tiếp viên đến với Trường Tiểu học và THCS Hang Kia B. (Ảnh: ĐTV).
Đoàn xe đi qua quãng đường 40km, thì bỗng nhiên một điều kỳ diệu hiện hữu trước mắt tôi. Đó là những tia nắng ửng hồng phía trời Đông xuất hiện. Trời đã quang, mây đã tạnh, con đường đi uốn lượn quanh co nằm giữa hai bên là núi cao đã dần rõ nét, thật nên thơ. Mặt trời nhô dần đỏ rực trên đỉnh núi như báo hiệu trước chuyến đi an toàn và thành công tốt đẹp.
Hơn 3 tiếng ngồi xe, cả đoàn dừng chân ăn trưa, tranh thủ nghỉ ngơi. Sau bữa trưa, mỗi người chuẩn bị đồ dùng đi đường như: áo mưa, nước uống, áo đồng phục màu đỏ sao vàng 5 cánh rực rỡ của đoàn thiện nguyện… rồi chuẩn bị lên đường.
Ngôi trường Hang Kia B trên núi cao. (Ảnh: ĐTV).
Sau 40 phút phối hợp nhịp nhàng, chúng tôi đã chuyển 1.800 kg quà tặng sang xe ben mui trần, để tiếp tục chinh phục một đoạn đường quanh co gần 10 km qua rừng, núi cao tới điểm trường Hang Kia B. Đoạn 5 km đường nhà nước đã làm cho dân theo dự án nông thôn mới được trải bê tông khá đẹp. Mọi người hào hứng thả mắt nhìn xuống thung lũng cỏ cây xanh mướt, rồi ngước lên ngắm những cây cổ thụ sừng sững. Núi đá cao trùng trùng điệp điệp, mây bay lưng chừng núi.
Bất chợt, tôi nhận ra trên con đường độc đạo chỉ có duy nhất xe chúng tôi đi cũng là lúc xe đi vào đến đoạn đường xấu, những cành cây rủ ngang đường, sà xuống tận mặt, chiếc xe lắc lư. Đi mãi thì cũng thấy thấp thoáng một vài nhà dân bản hiện dần ra trước mắt.Và rồi, ngôi trường mái ngói đỏ tươi xuất hiện. Tới gần, chúng tôi thấy các em học sinh ùa ra đứng kín cổng trường đón chúng tôi với ánh mắt vừa háo hức vừa lạ lẫm.
Những ánh mắt vừa háo hức vừa lạ lẫm của các em học sinh. (Ảnh: ĐTV).
Nhìn những gương mặt ngây thơ, thân hình bé nhỏ, đôi chân trần, một vài em mặt còn bám bẩn, mọi khó khăn, vất vả trên con đường chúng tôi đi tự nhiên tan biến hết, thay vào đó là tinh thần hăng say, muốn bắt tay ngay vào việc để mang những phần quà đến cho các em.
Hơn một giờ làm việc dưới cái nắng hơn 30°C, cùng sự giúp đỡ của các thầy cô ở trường, 370 chiếc đèn bàn học, 400 kg thạch dừa, gần 1.000 chai dầu gội đầu, 500 khăn quàng đỏ, sách vở, đồ dùng học tập, đã được chia đều theo từng túi trao tặng tận tay các em. Đoàn cũng tặng Nhà trường 5 bộ máy tính giúp thầy cô kịp thời cập nhật thông tin phục vụ cho việc giảng dạy.
Đoàn trao tặng nhà trường và các em học sinh những món quà đầy ý nghĩa. (Ảnh: ĐTV).
Sau khi trao quà và tiếp xúc, các em đã cởi mở hơn, trò chuyện và chụp ảnh kỷ niệm với chúng tôi. Nét mặt vui tươi, ngây ngô trên khuôn mặt các em chính là niềm động viên lớn nhất đối với tất cả chúng tôi.
Buổi thiện nguyện vừa kết thúc, thì mặt trời đã ngả xế chiều, hoàng hôn cũng dần buông xuống. Chúng tôi trở về homestay nghỉ ngơi sau một ngày làm việc vất vả, cùng nhau dùng bữa cơm, thả hồn vào những điệu múa xoè của các cô gái, những tiếng khèn của các chàng trai Mông vang lên dưới ánh lửa bập bùng của đêm lửa trại.
Ngày tiếp theo, như kế hoạch đã dự tính trước của trưởng đoàn, chúng tôi đi “săn” mây tại núi cao Hang Kia. Nơi đây, trời trong xanh, mây trắng phủ đặc dưới thung lũng, lững lờ. Cảnh sắc thiên nhiên khiến cho bất kỳ ai cũng phải trầm trồ. Sau đó, đoàn tiếp tục trao tặng 68 phần quà cho hộ dân nghèo xã Hang Kia.
Hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng trong hành trình thiện nguyện, chúng tôi hướng ra quốc lộ 6, bắt đầu hành trình thám hiểm và khám phá vẻ đẹp của tự nhiên. Dẫn đường cho đoàn là Y Múa xinh tươi, nói chuyện rất dí dỏm. Sau hơn 1 km đề ba lên dốc bằng đôi chân giày dép, chúng tôi cũng tới đỉnh của cung đường.
Sau chặng đường ngắn bon bon thả dốc, chúng tôi phải đi qua một khe núi đá sâu, phía dưới đá tai mèo lởm chởm. Hơn 1 giờ đồng hồ, chúng tôi cũng vượt qua đoạn đường khó khăn nhất, nơi mà vách núi cao, đá tai mèo lởm chởm, trơn trượt bằng đôi chân dẻo dai và đôi bàn tay khéo léo mà chúng tôi đã được tôi luyện trong những chuyến bay. Thật là một kỳ tích có một không hai, đời tiếp viên như chúng tôi chưa từng gặp.
Hành trình là một kỳ tích có một không hai, đời tiếp viên như chúng tôi chưa từng gặp. (Ảnh: ĐTV).
Tiếp tục cuộc hành trình của chúng tôi là đi xuyên qua núi cao. Từ trên cao nhìn xuống, thu gọn vào tầm mắt là mầu xanh mướt của núi rừng, ẩn hiện thấp thoáng những nóc nhà người Mông trong không gian khói sương bảng lảng. Ði sâu vào bản Chà Đáy, thi thoảng lại bắt gặp những người phụ nữ Mông đang cần mẫn thêu thùa, làm giấy viết, đám trẻ con say sưa cười đùa tinh nghịch. Ngay cả những đống củi chất giữa sân, những làn khói mỏng bay lên từ nóc bếp cũng đủ khiến chúng tôi muốn bỏ lại những ồn ào lo toan phía sau lưng để tận hưởng cảm giác bình yên khác biệt.
Gần 4 tiếng đồng hồ cả đoàn chúng tôi cuốc bộ qua quãng đường dài hơn 7 km đồi núi, điểm dừng chân ăn trưa cũng dần dần hiện rõ. Chỉ cách một cánh đồng lúa nếp chín thơm khoảng 600m nữa là tới, mà mùi hương thơm, vị đặc trưng của thịt nướng, cơm lam phảng phất theo gió bay tới cứ quyện lấy chúng tôi. Mâm bằng lá chuối rừng đã được trải ra, gà bản, lợn bản còn đang nướng, trông thật hấp dẫn. Trong đầu thầm ước, gà bản, lợn bản nướng chấm với gia vị độc đáo quyện trong mùi mắc khén, uống với rượu ngô chắc ngon ngọt nhớ đời.
Sau bữa trưa, chúng tôi rảo bước 2 km đi bộ ra đường chính, chờ xe đón về Hà Nội, kết thúc 2 ngày đi thiện nguyện và dã ngoại. Tôi sẽ nhớ mãi chuyến đi này, chuyến đi cho tôi hiểu thêm về giá trị cuộc sống, tình yêu thương và là nguồn cảm hứng bất tận để không ngừng vươn lên. Tôi cũng sẽ rất nhớ và biết ơn những con người tôi đã gặp trong chuyến đi. Cảm ơn anh Thiện trưởng đoàn đầy trách nhiệm; bạn Tuyết và các bạn hậu cần vô cùng chu đáo. Cảm ơn nhiếp ảnh gia Duy Anh vui tính, dí dỏm, nhiệt tình đã giúp cả đoàn có những bức hình rất đẹp cùng toàn thể anh chị em trong nhóm thiện nguyện. Mọi người thật gần gũi, ân cần, nhiệt tình, vui vẻ, góp phần chính cho chuyến thiện nguyện, dã ngoại thành công tốt đẹp.