Xuân Diệu đã từng thốt ra như thế trong bài Dại khờ. Nhưng người đời cứ cho rằng đó là văn thơ của giới nghệ sĩ chỉ thích tương tư. Nên cái khổ của “tâm bệnh” chưa bao giờ được xem xét nghiêm túc. Cho đến tận hôm nay, khi những nạn nhân của những tổn thương tâm lý ngày càng nhiều hơn cả số người mắc ung thư?
Ta bừng tỉnh và thực sự nhận ra nó đã bào mòn con người, trí tuệ, năng suất và cả khát vọng sống của ta mạnh mẽ đến thế nào?
Nhiều cơn trầm cảm hạ gục ta giữa ban trưa từ những tổn thương tâm lý không được chữa lành. Càng đi qua đau thương, người phụ nữ trưởng thành càng khó mở lòng. Cô đơn là từ được nhiều phụ nữ nhắc đến nhất khi họ đến gặp bác sĩ tâm lý Choi Kwang Hyun.
Và trong Góc khuất của yêu thương, ông kể cho ta những câu chuyện của những con người bình thường đồng cảnh ngộ với ta. Họ cũng đã học giỏi như ý bố mẹ, đã tốt nghiệp đại học danh tiếng, đã được vào công ty tốt, năng lực được công nhận, có tài chính đủ chi tiêu cho mọi thứ mong muốn, nhưng họ giống ta: vẫn thấy khổ sở vì không thể làm hòa với mẹ; vẫn rất khó khăn để nói chuyện được với người bố gia trưởng, bạo lực, nhiều khi hay xay xỉn. Trái tim họ tan vỡ vì người yêu luôn làm tổn thương và không chịu hiểu. Và họ thất vọng với bạn bè đồng nghiệp – những người luôn khiến ta muốn hắt hủi bản thân.
Mẹ ta – người phụ nữ được tôn vinh vì đức hi sinh đã phải ôm nỗi lòng này biết bao lâu. Cha ta – người đàn ông né tránh dưới lớp vỏ bạo lực và gia trưởng biết bao lâu. Người yêu của ta/ chồng ta / vợ ta và cả chính ta là nạn nhân một phần chịu ảnh hưởng của những mối quan hệ méo mó những tổn thương thuở nhỏ, nên ta hiểu sai hoặc không thể hiểu được những gì đang diễn ra đẩy ta vào hoàn cảnh này.
Đôi khi, bao nhiêu chia sẻ cũng không làm ta nguôi ngoai, càng nhiều lời động viên càng khiến ta bật khóc vì tủi thân. Bao nhiêu thời gian trốn chạy cũng không khiến ta nhẹ bớt, cứ mỗi khi đối mặt với người ấy, mọi chuyện lại như vừa mới hôm qua và ta lại không làm chủ được mình.
Những lúc ngôn từ bất lực và con người chỉ muốn chạy trốn, một cuốn sách như Góc khuất của yêu thương tựa như liều thuốc tiêm thẳng vào trái tim, khiến cơn tổn thương dịu lại, ta đi vào bên trong chính mình để hiểu và bắt đầu vững tin trở lại.
Nhẹ nhàng, qua từng tình huống, tác giả từ từ giải thích và gỡ cho ta những mối thắt trong lòng. “để làm lành tổn thương, ta phải làm lành cả những ký ức cũ”
Nguyen Phuc Thinh – VAECO