Cột mốc A Pa Chải nằm trên đỉnh núi Khoan La San, có độ cao 1.864m so với mực nước biển. Chặng đường từ Hà Nội qua Điện Biên đến A Pa Chải gần 800km khá dài nhưng cũng là cơ hội để bạn ngắm nhìn phong cảnh đất nước, biết thêm về phong tục của các đồng bào Tây Bắc và nếm các món ăn địa phương đặc sắc như cơm lam, sâu tre chiên, cá nướng pa pỉnh tộp…
Càng đi lên phía Bắc, con đường càng uốn lượn với nhiều đèo dốc. Bên này đèo, sương mù mờ mịt, tầm nhìn chỉ vài mét nhưng vượt qua bên kia là trời quang mây tạnh. Tháng 3, mùa con ong đi lấy mật. Dọc đường đi, những vạt cải nương nở rộ vàng rực, hoa mận, hoa đào đua nhau khoe sắc. Đây đó, vài cây hoa gạo nở sớm thắp lên những đốm lửa đỏ, nổi bật giữa phong cảnh núi rừng.
Đích đến của chúng tôi là đồn biên phòng A Pa Chải. Vì đây là điểm chiến lược quan trọng về an ninh – quốc phòng nên khách du lịch cần mang theo giấy tờ tùy thân và đồn biên phòng sẽ cử một chiến sĩ dẫn khách lên mốc số 0.
Từ đồn biên phòng lên cột mốc khoảng 12 km, nhiều đoạn đường hẹp, chỉ đủ chỗ cho 1 xe máy, dốc và ngoặt gấp nên an toàn nhất là thuê người địa phương chở bằng xe máy với giá 500.000 đồng cả đi và về.
Tôi ngồi sau xe của thiếu tá biên phòng người Hà Nhì tên Chàng Xe Giá. Quen đường và tay lái cực lụa, đồng chí biên phòng không hề giảm tốc độ khi qua những đoạn dốc cua gắt khiến tôi nhiều phen thót tim, như tham gia trò chơi cảm giác mạnh. Tôi hỏi chuyện thì biết rằng hầu như ngày nào cũng có khách du lịch lên thăm cột mốc, có đoàn tới 40 người.
Đến chân núi Khoan La San, chúng tôi phải leo tiếp 549 bậc cầu thang nữa lên đỉnh. Khá nản khi nhìn các bậc thang nối tiếp nhau, không biết đâu là điểm cuối. Hít một hơi thật sâu, tôi đếm từng bước, từng bước…
Òa! Cả một bầu trời rộng lớn mở ra trước mắt, núi non trùng điệp khiến ai nấy đều cảm thấy phấn khích, tưởng chừng có thể hét lên được. Hiên ngang đứng kia là cột mốc đánh dấu chủ quyền của Việt Nam, ngã ba biên giới tiếp giáp Lào, Trung Quốc, nơi con gà gáy cả 3 nước đều nghe tiếng.
Cột mốc được làm bằng đá hoa cương, cao 2m với 3 mặt quay về 3 hướng, khắc tên nước bằng tiếng quốc ngữ và gắn quốc huy của từng quốc gia. Phía Lào hẳn do địa hình hiểm trở nên không có đường lên. Phía Trung Quốc có bậc thang và hàng rào kẽm gai. Lát sau, có vài du khách từ phía Trung Quốc xuất hiện. Hai bên chào hỏi, chụp ảnh chung thân thiện.
Tôi lặng lẽ đứng riêng một góc, thu trọn vào tâm trí hình ảnh người chiến sỹ biên phòng bên lá cờ Tổ quốc đang bay lồng lộng dưới bầu trời cao xanh. Và trên kia là mặt trời rực rỡ…
Như một phản xạ tự nhiên, chúng tôi tự động xếp hàng quanh cột mốc, giương cao lá cờ và hát quốc ca. Không nói ra nhưng ai nấy đều rưng rưng cảm động và tự hào trước mảnh đất thiêng liêng của Tổ quốc.
Nguyen Thi Mai Huong-LS