Không gian trưng bày còn lại của Ký ức Nhiếp ảnh là các hiện vật của những nhiếp ảnh gia có nhiều sự cống hiến, thành tựu về nhiếp ảnh nước nhà và cả những người mà công chúng ít quen mặt. Tất cả đều được bày biện trân trọng, không phân biệt, vì tựu chung lại, những người yêu nhiếp ảnh đều như những giọt nước trong biển cả, hướng về nguồn cội phát triển của nhiếp ảnh. Nếu không có được hệ sinh thái đó, chúng ta có lẽ khó có giai đoạn hoàng kim và những thành tựu hiện có như ngày nay.

Đối với giới nhiếp ảnh thì chiếc máy ảnh là tấm gương soi của nội giới vào ngoại giới. Vì lẽ đó mà khi trao đi chiếc máy ảnh cho không gian Ký ức Nhiếp ảnh, nhiều người đã “tiếc đứt ruột” – chữ dùng của NSƯT – NSNA – nhà quay phim Phạm Thanh Hà; “Đó là vật báu của gia đình” là cách mà Nhà báo – NSNA Trần Hồng gọi chiếc máy ảnh hiệu Pentax Z-1p mà ông đã ghi lại những khoảnh khắc đời thường chân thực của Đại tướng Võ Nguyên Giáp từ năm 1979 -1994; “Tôi thương nó, vì đó là khung trời ký ức”, lời của nhà báo Đoàn Tử Diễn, nguyên phóng viên GP10 của Thông tấn xã Giải phóng, nguyên Tổng Biên tập Nhà xuất bản Thông tấn nói về chiếc máy ảnh Pentax; “Đó là kỷ vật vô giá” – nhà báo Giản Thanh Sơn chia sẻ về chiếc máy ảnh Zeiss Iko Contaflex…
Thế nhưng, các nhiếp ảnh gia vẫn quyết trao hiện vật cho gallery Ký ức nhiếp ảnh, bởi “Đó là một dự án có ý nghĩa” – nhà báo Giản Thanh Sơn; “Nếu mình giữ thì chỉ một mình biết về những câu chuyện đằng sau chiếc máy ảnh” – nhà báo, NSNA Hoàng Như Thính; “Chiếc máy ảnh không còn ở bên tôi nữa nhưng tôi biết có những người vẫn đang trân trọng nó” – nhà báo Đoàn Tử Diễn.
Có nhiều cách để lưu giữ dấu vết của mình trong đời, và NSNA – nhà báo Phạm Công Thắng đã chọn là người coi đền tận tụy cho những người đã yêu và coi nghệ thuật nhiếp ảnh là một thứ đạo.