Để yêu hơn cuộc sống và quý hơn những gì đang có

Công việc phục vụ hàng ngày trên chuyến bay cứ lặp đi lặp lại tưởng như nhàm chán đã nuôi dưỡng những cảm xúc thật đong đầy yêu thương của đội ngũ tiếp viên VNA với những câu chuyện có thật.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Lao động cảm xúc (Emotional labor) là việc cố gắng sử dụng nguồn năng lượng của bản thân với mục đích xác định cảm xúc của người khác , làm cho họ cảm thấy thoải mái, an ủi hoặc nhẹ nhõm…Lao động cảm xúc giống như sự kiên nhẫn, lòng tốt bụng và sự tôn trọng. 

Người lao động giao tiếp cảm xúc, gắn kết, và học hỏi được nhiều kinh nghiệm sống, kinh nghiệm giao tiếp từ khách hàng của mình!!

Tiếp viên hàng không là nghề lao động cảm xúc… Chất lượng phục vụ tuỳ thuộc phần lớn vào sự giao tiếp, tương tác với khách và nhất là cảm xúc.

Công việc phục vụ hàng ngày trên chuyến bay cứ lặp đi lặp lại tưởng như nhàm chán đã nuôi dưỡng những cảm xúc thật đong đầy yêu thương của đội ngũ tiếp viên hàng không VNA chúng tôi…

Khóc và cười với mỗi số phận để rồi yêu hơn cuộc sống, quý hơn những gì đang có.

Và mang dâng tặng nó cho đời!!!

Mới đây, trên Facebook cá nhân của mình TV Nguyễn Vân Anh 258 đã ghi lại câu chuyện có thật trên chuyến bay… 

TV Nguyễn Vân Anh 258.

Hôm qua mình đi làm, chuyến bay vẫn bình thường tấp nập rôm rả như mọi ngày đến khi máy bay đáp ở sân bay Changi – một trong những sân bay đẹp nhất, lộng lẫy, xoa hoa nhất thế giới.

Anh TVT gọi điện xuống nhắn là có khách đặt xe lăn ở hàng ghế 33E, em nhớ dặn khách ngồi chờ xíu có xe thì mình xuống sau nha!

Hàng ghế 33E, đó là một em bé gái khoảng chừng 7-8 tuổi rất xinh xắn, nụ cười tươi tắn, em mặc một chiếc áo hình công chúa Elsa. Em đi cùng với bố của mình. Sẽ chỉ là hai cha con cùng đi du lịch với nhau bình thường như những vị hành khách khác trên chuyến bay, nếu như em không mang trong mình căn bệnh quái ác… đó là ung thư.

Dường như em đã vào giai đoạn xạ trị vì em phải cạo hết tóc của mình. Bên cạnh em, là hình ảnh đến giờ mình vẫn không thể quên được, đó là người bố kính yêu của em. Anh ở lứa tuổi trung niên, quần áo xuề xoà, bạc màu, cũ kĩ. Anh cầm trên tay chiếc điện thoại mà chúng ta vẫn hay gọi đùa là "cục gạch”, chắc anh đang nhắn tin cho người nhà để báo rằng mình đã đáp an toàn.

Hình ảnh người bố dù không phải điều kiện quá tốt nhưng vẫn chăm sóc chu đáo cho con gái, tìm đến nền y học phát triển nhất để chạy chữa cho con. Mặc cho những mệt mỏi lo toan hằn trên gương mặt, anh quay sang nhìn con gái nhỏ với ánh mắt đong đầy cả biển trời yêu thương, xoa xoa lên đôi bàn tay non nớt ấy và nhẹ nhàng vỗ về "Không sao đâu con, không sao đâu. Không có đau đâu mà".

Những hành khách khác đã xuống hết, mình dắt tay em bé với nụ cười vô tư miệng vẫn còn đang hát nhẩm bài hát thiếu nhi gì ấy mà thấy nhoi nhói. Tuổi thơ của e phải là ở trường, ở khu xóm phá phách nghịch ngợm với đám bạn cơ mà. Em vẫy tay chào mình và các thành viên trong tổ…

Bóng dáng 2 bố con xa dần rồi hoà vào cùng nhóm người đang hối hả và phấn khởi vì được đặt chân đến đất nước xinh đẹp và hiện đại như nơi đây. Nụ cười, sự vô tư của em và tình yêu vĩ đại của bố dành cho em sẽ giúp em vượt qua tất cả những khó khăn phía trước mà.

Cố lên công chúa Elsa bé nhỏ!

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.