Không chỉ vì chúng tôi được cách ly trong một khu nhà khang trang, sạch sẽ mà bởi ở nơi đây luôn tràn ngập sự quan tâm, chia sẻ và ấm áp làm xoá mờ đi những lo lắng về dịch bệnh. Bên cạnh chúng tôi là những người đồng nghiệp yêu quý, can đảm vượt qua những lo ngại có thể bị lây nhiễm và dành cả thời gian riêng tư để đồng hàng cùng chúng tôi. Và sau lưng chúng tôi là cả một Vietnam Airlines “Đồng lòng – Vững tin” luôn là điểm tựa vô cùng vững chắc.
Có lẽ đây là một khu cách ly đặc biệt nhất Việt Nam, bởi trong khu cách ly đấy, công việc vẫn đang diễn ra rất hối hả, sự bận rộn làm quên đi nỗi lo lắng về việc mình có bị nhiễm bệnh hay không. Dịch bệnh kéo dài và ngày một phức tạp, hoạt động của Tổng công ty cũng thay đổi từng ngày. Cuộc họp nối tiếp cuộc họp, các Sếp họp bàn các định hướng, giải pháp lớn, chuyên viên họp bàn để triển khai thực hiện. Các cuộc họp online qua viber, skype hoạt động liên tục. Hỏi làm sao chúng tôi có thời gian để buồn hay lo nghĩ vẩn vơ?.
Chúng tôi cứ đùa nhau chỉ lo môt điều duy nhất thôi, đó là sợ bị tăng cân. Bởi vì ở đây chúng tôi được lo đầy đủ từ bữa ăn vừa nóng sốt, vệ sinh lại đảm bảo đủ dinh dưỡng, đến các loại thuốc vitamin để tăng sức đề kháng. Giữa lúc xã hội đang hoang mang vì dịch bệnh, chỗ cách ly bị quá tải, nguy cơ lo lắng về việc có thể bị lây chéo trong khu cách ly thì chúng tôi được Tổng công ty thu xếp cho ở một nơi thật yên bình và ấm áp. Có được điều này thật may mắn, vì tôi biết nhiều đồng nghiệp của mình cũng đang trải qua quá trình cách ly sau khi làm nhiệm vụ và điều kiện cách ly ở mỗi nơi một khác nhưng chắc chắn rằng dù ở đâu thì cũng sẽ không thiếu vắng sự quan tâm của Tổng công ty.
Giữa những bộn bề khó khăn, VNA đang gồng mình chống đỡ, vậy mà cơ quan vẫn thu xếp từ việc làm xét nghiệm, đến nơi cách ly chu đáo cho từng nhân viên của mình. Thế mới thấy, làm nhân viên của VNA sướng làm sao.
Giữa những bộn bề khó khăn VNA đang gồng mình chống đỡ, VNA vẫn thu xếp từ việc làm xét nghiệm, đến nơi cách ly chu đáo cho từng nhân viên. (Ảnh: NVCC).
Hàng ngày, các chị bên Y tế, Văn phòng, Đoàn tiếp viên thường xuyên hỏi han, quan tâm, động viên anh chị em. Chị Thanh bên y tế vừa là bác sỹ theo dõi sức khỏe vừa là bác sỹ tâm lý cho chúng tôi. Chị Phương, anh Công bên Văn phòng ngày nào cũng gặp 3 lần sáng, trưa, chiều tối mà chỉ đến hôm nay, khi có kết quả xét nghiệm âm tính, mấy chị em mới vui vẻ nói chuyện với nhau mấy câu. Chị kể là tối qua chị mất ngủ vì vui khi cả nhóm có kết quả xét nghiệm âm tính, chị dậy nấu xôi lạc để sáng mang cho cả đoàn ăn. Chị vừa nói vừa rưng rưng nước mắt làm cho mấy chị em trong phòng cũng nghẹn ngào theo. Chị Ngà bên ĐTV cũng ngày đêm đồng hành cùng chúng tôi, lâu lâu chị còn tâm lý mang cho mấy đưa em bông hoa bưởi và hoa loa kèn để sống ảo trong những ngày cách ly.
Còn rất nhiều anh chị em đồng nghiệp khác mà không thể kể hết tên đã luôn bên cạnh chúng tôi qua những lời hỏi thăm, tin nhắn động viên hàng ngày. Trong những lúc như thế này mới thấy tình đồng nghiệp thật đáng trân trọng biết bao.
Suốt thời gian cách ly, niềm vui nho nhỏ mỗi ngày là tiếng tinh tinh trong group viber mà chúng tôi đặt tên là “nhóm đua F1”. Cứ ngày 3 lần đo thân nhiệt, mỗi lúc như thế chỉ mong là không có các “hot boy” hay “hot girl” xuất hiện. Trong cái group “F1 racing” ấy, các Sếp vốn dĩ hơi hơi xa cách mà trêu đùa chả khác gì hội chuyên viên. Mọi khoảng cách tự dưng gần lại, mặc dù hơn chục ngày ở đây chả ai nhìn thấy mặt ai vì không ai được ra khỏi cửa phòng. Chắc hẳn hơn 10 ngày ấy sẽ là kỷ niệm khó quên đối với tất cả các thành viên trong cuộc đua F1 mà ko ai muốn thăng hạng này.
Buối tối cuối tuần ngồi nghĩ vu vơ. “Đồng lòng – Vững tâm” là thông điệp mà Tổng công ty đưa ra, như là một lời cam kết, một lời đảm bảo cho toàn thể cán bộ nhân viên của VNA trong giai đoạn khó khăn này. Với tư cách là một chuyên viên của hãng, tôi chợt nghĩ đến một thông điệp mà chắc hẳn không chỉ riêng tôi muốn gửi gắm đến VNA, đó là “Đồng lòng – Chia sẻ”. Vietnam Airlines là một ngôi nhà chung của chúng ta, khi ngôi nhà ấy đang gặp khó khăn, chắc hẳn mỗi thành viên đều mong muốn được đồng lòng và chia sẻ để cùng Tổng công ty vượt qua những khó khăn ấy.
Khi tôi đọc những bài viết về những chuyến bay vì cộng đồng của VNA, về những đồng nghiệp của mình, những người mặc đồ bảo hộ lao vào tâm dịch, những nhân viên tuyến đầu hàng ngày phải tiếp xúc với khách hàng và đối mặt với nguy cơ lây nhiễm, chứng kiến những người Sếp và đồng nghiệp của mình họp ngày, họp đêm để tìm ra các đối sách giúp tổng công ty vượt qua giai đoạn khó khăn, cảm giác thật xúc động và xem lẫn tự hào vì mình là một thành viên của ngôi nhà VNA.
Ngồi ở phòng cách ly, nhìn sang toà nhà M1, nơi ánh điện vẫn sáng choang không kể sớm tối, nơi có những đồng nghiệp của mình vẫn đang miệt mài ngay đêm làm việc và cống hiến, tôi chỉ mong sao mình sớm hoàn thành thời gian cách ly để được cùng tham gia vào cái guồng công việc ấy.
Mong sao những người đồng nghiệp đang phải đối mặt với dịch bệnh sớm bình phục và anh chị em làm việc nơi tuyến đầu sẽ luôn an toàn vượt qua mùa dịch này. Chắc chắn rằng, mọi khó khăn sẽ qua đi và một ngày không xa những chiếc máy bay mang hình hoa sen sẽ lại bay rợp trời Việt Nam và toả đi khắp năm châu. Và sân Tổng công ty lại rộn ràng trong buổi lễ chào cờ với bài Quốc ca được cất lên từ dàn hợp xướng VNA Spirit.