Được thừa hưởng tình yêu bầu trời từ người cha của mình – một cựu phi công Fokker 70, ngay từ nhỏ tôi đã mơ ước được trở thành một nữ tiếp viên hàng không. Năm 2008 tôi đã hiện thực hoá được giấc mơ của mình khi chính thức trở thành tiếp viên của Hãng Hàng không quốc gia Việt Nam, khoác trên mình bộ đồng phục màu đỏ đầy kiêu hãnh.
Công việc TVHK mang lại cho tôi cơ hội được đặt chân đến nhiều miền đất mới, tiếp xúc với nhiều nền văn hoá khắp nơi trên thế giới. Nếu để nói về một nơi khiến tôi ấn tượng nhất và muốn quay lại nhất chắc chắn sẽ là đất nước Nhật Bản – đất nước của sự văn minh, kỷ luật và có đầy những thứ cho bạn khám phá. Bức ảnh được chụp vào một chiều thu tháng 11 tại ngôi chùa Kiyomizu Dera (tên Hán Việt là Chùa Thuỷ Tự), cố đô Kyoto – Nhật Bản.
Những năm tháng tham gia đội tuyển học sinh giỏi văn thành phố khi còn ngồi ghế nhà trường đã giúp tôi có thêm kinh nghiệm và vốn kiến thức để làm phong phú hơn đời sống tinh thần của mình cũng như góp phần tham gia phong trào truyền thông nội bộ của Đoàn TV và TCT nói chung. Bài thơ “Thương em” ra đời như một lời tri ân của tôi đến những cô bác, những chị em đồng nghiệp nhân ngày 8/3.
Bên cạnh văn thơ thì hội hoạ cũng là niềm đam mê của tôi. Vì dịch Covid phải ở nhà nên tôi có nhiều thời gian theo đuổi lại đam mê lúc trước của mình. Hội hoạ giúp tôi rèn luyện khả năng quan sát và có cái nhìn đa chiều về mọi mặt của cuộc sống. Tuy còn nhiều khiếm khuyết nhưng những tác phẩm vẫn khiến tôi tự hào khi khai thác được những khả năng tiềm ẩn còn chưa khám phá bên trong con người mình.
Trở thành tiếp viên trưởng, tôi càng ý thức rằng phải nghiêm túc, gương mẫu trong công việc, đồng thời quan niệm rằng mỗi cán bộ công nhân viên là một đại sứ thương hiệu của VNA, do đó tôi muốn lan toả những giá trị sống tích cực, sự lạc quan và tin tưởng vào tương lai của VNA. Chắc chắn khi dịch bệnh qua đi, bầu trời sẽ lại nhộn nhịp những cánh bay.
Họ và tên: Nguyễn Phi Thanh
Đơn vị công tác: Đoàn tiếp viên – TCT Hàng không Việt Nam
Chức vụ: Tiếp viên trưởng
Châm ngôn sống: Life is not about waiting for the storm to pass, it’s about learning to dance in the rain.