
Đà Nẵng, tháng 09 năm 2025
Thương gửi Vietnam Airlines – Người bạn thân mến của tôi,
Khi tôi ngồi viết những dòng thư này, bạn vừa bước qua tuổi ba mươi. Chúng ta đã kết bạn với nhau gần chục năm rồi. Trang mạng xã hội như facebook cũng luôn đếm thời gian từ năm này qua năm khác kể từ khi chúng ta gắn bó với nhau. Trong dòng suy nghĩ miên man, tôi tự hỏi: Hai mươi năm nữa, khi bạn tròn năm mươi tuổi, bạn sẽ ra sao nhỉ? Bức tranh tương lai ấy sẽ hiện lên thế nào trong đôi mắt của những hành khách, của những người yêu mến bạn từ hôm nay?
Tôi hình dung rằng bạn sẽ khoác lên mình một diện mạo rực rỡ hơn. Những cánh hoa sen vàng vẫn nở trên bầu trời xanh, nhưng có lẽ đã vươn xa hơn, bay đến những miền đất mà hôm nay chúng ta mới chỉ mơ ước. Trong thời đại bùng nổ công nghệ thông tin như hiện nay, trí tuệ nhân tạo, máy bay xanh, năng lượng tái tạo có thể sẽ thay thế dần nhiều thứ. Những chiếc máy bay khi ấy có thể sẽ bay xa hơn, nhanh hơn, và thân thiện hơn với môi trường. Hành khách có thể đặt vé chỉ bằng một ánh mắt hay một lời nói. Bạn sẽ có những phụ tá robot đắc lực đa chức năng: chỉ hướng dẫn khách đi đến cửa boarding, giải đáp thông tin liên quan bằng tất cả các loại ngôn ngữ khác nhau hay hỗ trợ chở vali cho khách nếu cần trong nhà ga, cũng như phục vụ đồ ăn và các tiện ích khác trong khoang máy bay. Bức tranh tôi tặng bạn cũng đã phác họa nên suy nghĩ của tôi về tương lai tươi sáng đó. Viễn cảnh tuyệt vời lắm bạn ơi!
Tôi cũng hy vọng rằng vào năm 2045, bạn không chỉ là hãng hàng không lớn mạnh về quy mô, mà còn là một người bạn gần gũi với mọi người dân Việt Nam. Hãy để những chuyến bay không chỉ là hành trình đưa khách từ điểm này đến điểm khác, mà còn là trải nghiệm chạm đến trái tim. Hãy để mỗi lần bước lên máy bay, hành khách không chỉ cảm nhận sự an toàn, tiện nghi, mà còn thấy mình được đón tiếp bằng cả tấm lòng, bạn nhé!
Việt Nam chúng ta cũng vừa trải qua kỉ niệm 80 năm quốc khánh. 20 năm sau, bạn 50 tuổi, đất nước cũng sẽ tròn 1 thế kỉ ở lễ kỉ niệm. Tôi cũng tin bạn sẽ là một phần trong câu chuyện lớn lao của đất nước. Khi Việt Nam vươn mình mạnh mẽ trong nền kinh tế toàn cầu, bạn sẽ là nhịp cầu kết nối thương mại, du lịch, văn hóa. Bạn sẽ mang bạn bè quốc tế đến gần hơn với dải đất hình chữ S, và đồng thời đưa hình ảnh Việt Nam ra khắp năm châu bốn bể. Mỗi chuyến bay của bạn sẽ không chỉ chở khách, mà còn chở theo niềm tin, niềm tự hào và cả khát vọng của một dân tộc.
Nhưng bạn ơi, dẫu có hiện đại đến đâu, điều mà tôi mong bạn vẫn giữ nguyên, chính là sự tận tâm, tình người, và bản sắc. Tôi nói ra những lời này vì tôi tin bạn không chỉ đơn thuần làm nhiệm vụ di chuyển, mà bạn còn là cầu nối văn hóa, là cánh cửa để đưa các bạn bè năm châu bốn bể đến gần nhau hơn. Một lời chào thân thiện, một nụ cười ấm áp, một ánh mắt quan tâm – những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy mới chính là “thương hiệu” đích thực, là tâm hồn của bạn. Tôi mong rằng, dù công nghệ có phát triển đến mức nào, những giá trị nhân văn ấy sẽ vẫn được trao truyền, từ thế hệ hôm nay đến thế hệ mai sau.
Hai mươi năm nữa, có lẽ tôi đã già đi nhiều. Tôi có thể không còn năng động như bây giờ, nhưng chắc chắn vẫn muốn ngồi bên cửa sổ máy bay, nhìn xuống mây trắng, và mỉm cười tự hào: “Đó là người bạn của tôi – Vietnam Airlines.” Tôi sẽ kể cho con cháu mình nghe rằng, tôi từng chứng kiến những ngày bạn còn trẻ, còn đang bận rộn mở rộng, đổi mới, vươn ra thế giới. Và rằng, tôi đã từng gửi gắm vào bạn những kỳ vọng, những ước mơ, để rồi thấy bạn thực sự trưởng thành và lớn mạnh
Tôi sẽ luôn bên bạn và đồng hành cùng bạn trong nhiều năm nữa cùng niềm tin vững chắc rằng “bạn sẽ là bông sen vàng tỏa sáng nhất trên bầu trời toàn thế giới 20 năm sau”.
Thương mến,
Nam – một người bạn của bạn từ dải đất miền Trung.










