Tác phẩm không chỉ dành riêng cho “sinh viên”
“Nếu biết trăm năm là hữu hạn” vốn là tuyển tập hơn 40 bài viết trên chuyên mục Cảm thức của Bán nguyệt san 2! – số Chuyên đề của báo Sinh Viên Việt Nam, nhưng lại chạm được tới nỗi lòng không chỉ riêng các bạn trẻ.
Phạm Lữ Ân viết về mọi thứ xung quanh cuộc sống con người, không giản đơn, không phức tạp, nhưng đều có chiều sâu nếu nguyện ý khám phá.
Như là “nhà” và “bình yên” chẳng hạn, phải chăng “nhà” luôn gắn liền với hai chữ “bình yên”? Hay nơi nào, người nào đem lại cho ta cảm giác thực sự “bình yên” thì nơi đó mới là nhà? Thử đặt câu hỏi và tìm câu trả lời.
Như là những lỡ lầm của tuổi trẻ sau khi tìm được cách giải quyết, nhưng vết thương lòng thì còn mãi, và lúc trái gió trở trời nó sẽ sưng tấy lên trong tâm trí họ, ngăn trở họ cảm nhận niềm hạnh phúc.
Như là tại sao lại là ‘Độc lập – Tự do – Hạnh phúc’? Tại sao là ‘Hạnh phúc’ chứ không phải là ‘Thịnh vượng’ hay ‘Văn minh’?
Như là giá trị riêng biệt của mỗi con người – không phải hơn hay kém, không phải là vịt hay thiên nga – mà là độc nhất, và làm thế nào để biết mình, biết giá trị của mình, tôn trọng, yêu thương và phát huy bản thân trở thành một “mình” tốt nhất.
Như là sự may mắn, sự cô độc, sự trống rỗng, sự chờ đợi, quá khứ và tuổi thơ, mối quan hệ với bố mẹ và ông bà, bảo vệ Trái Đất, công việc, ước mơ, tình yêu, tâm hồn, bản ngã… Những gì mà Phạm Lữ Ân viết hoàn toàn không xa lạ, cuộc đời của bất kỳ ai cũng tồn tại các vấn đề ấy, khác chăng là ở suy nghĩ của mỗi người.
Đôi lúc trên quãng đường đời, điều may mắn là có duyên gặp gỡ một người hay một vật đúng thời điểm, “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” sẽ là một món quà hạnh ngộ bất ngờ đối với những ai đang hoang mang trước ngã rẽ cuộc đời, hay mệt mỏi về các mối quan hệ, hay đơn giản là buồn và cô độc. Cầm sách lên và đọc đi!
Pham Cong Luan – TOC