Bằng những cảm xúc của người trẻ, Dương Thùy đã đưa ra những lời khuyên thật chân thành về cuộc sống đối với các bạn trẻ: Sống giấc mơ đời mình là lời khuyến khích, động viên các bạn trẻ hãy nỗ lực, cố gắng cho giấc mơ mình đã vạch ra bởi: Chỉ khi bạn sống với sự chân thực, tôn trọng bản thân, những thiên hướng, sở thích sẵn có thì bạn mới thực sự nhìn thấy con đường của riêng mình. Hãy mơ những giấc mơ thật đẹp và hãy tỉnh táo hành động để đảm bảo mình vẫn có khả năng thực hiện những giấc mơ đó trước khi tâm hồn trở nên quá cằn cỗi và thời gian trôi qua một cách nhanh chóng.
Mỗi câu chuyện tác giả đưa đến cho chúng ta thật nhẹ nhàng và sâu sắc, tác giả tinh tế chêm xen những xúc cảm vào trong câu chuyện của mình và đưa ra những gợi ý nhẹ nhàng cho người đọc. Với lối viết phóng khoáng nhưng sắc sảo Dương Thùy đã chân thành đưa ra lời khuyên, bài học cho những bạn trẻ, những tâm hồn đang lạc lối đang mải mê tìm kiếm câu trả lời cho chính mình trên cuộc đời đầy thách thức này. Tác giả khuyên người đọc hãy sống hết mình với ngày hôm nay, tranh thủ tận hưởng những thành quả mà mình tạo ra, gom góp, nhặt nhạnh những cố gắng của mình để tạo nên một ngày thật ý nghĩa. Cứ sống vô tư, thảnh thơi những đầy trách nhiệm không can thiệp vào những công việc riêng tư của người khác thì mỗi chúng ta sẽ cảm thấy thoải mái và hữu ích. Thành công hay kẻ ngốc – có hề gì miễn là bạn hài lòng, sinh ra trong cuộc đời mỗi người được trao một số mệnh khác biệt. Điều quan trọng bạn phải nắm bắt được bản thân mình, tính cách của mình, sở thích của mình thì khi đó bạn mới có thể tự vạch cho mình một kế hoạch, một tương lai phù hợp. Nếu đã lựa chọn con đường theo đuổi thì đừng ngần ngại hãy theo đuổi đến cũng với một mục tiêu cụ thể, một kế hoạch chi tiết, tỉ mỉ. Trên con đường chạm tay đến ước mơ đến công việc mình mơ ước, sẽ có những lúc bạn cảm thấy mình thật lạc lõng, cô đơn, héo mòn theo năm tháng, hoặc có thể tuyệt vọng, muốn bỏ cuộc. Những lúc ấy hãy suy nghĩ thật kĩ về điều mình đã kì vọng khi mới bắt đầu, hãy nghĩ đến những hi vọng, những giấc mơ mà bạn ấp ủ trên hành trình chinh phục thành công. Trở thành thằng ngốc hay người thành công không quan trọng, quan trọng bạn phải là chính mình, quan trọng bạn đã nỗ lực, cố gắng hết sức mình vì giấc mơ và con đường bạn lựa chọn. Hãy luôn ước mơ, hãy luôn hi vọng hãy luôn tự tin là chính mình.
Cuộc đời là một cuộc đua tiếp sức rất dài không phải chỉ cần chạy một mạch là tới đích, mà trên con đường mang tên cuộc sống ấy, chúng ta hãy chuẩn bị hành trang cho những cuộc chạy đua tiếp sức đang đến. Để chuẩn bị cho cuộc đua đó mỗi chúng ta phải bước thật chậm rãi và vững chắc thì mới có thể đặt được những dấu mốc quan trọng trên đường đời.
Đi chậm hơn nữa để cảm nhận những điều tinh tế xung quanh. Bạn có để ý rằng, càng lớn chúng ta càng bỏ qua những điều nhỏ nhặt với quan niệm những điều đó không quan trọng, không đáng để ý, bạn có nhận thấy rằng, khi chúng ta trưởng thành chúng ta dễ dàng bị cuốn theo các trào lưu, theo các phong trào, mình càng dễ đánh mất mình giữa biển người mênh mông, và bạn có thấy không đôi khi chúng ta đạt được điều mình muốn bằng tất cả những nỗ lực, sự cố gắng của mình nhưng chúng ta lại thấy mình lạc lõng, cô đơn. Nếu như điều đó đến bạn hãy ngồi xuống thật nhẹ nhàng với cảm giác thư thái nhất và nhắm mắt lại hãy hướng bản thân mình đến những điều tốt đẹp bình an trong cuộc sống. Đặc biệt hơn bạn hãy mở rộng tất cả giác quan của mình, thật từ từ, thật chậm rãi để có thể cảm nhận những điều nhỏ xung quanh, chắc chắn rằng khi bạn làm được điều đó thì tâm hồn mình sẽ luôn được thanh thản, an nhiên và tự tại, bản thân cũng sẽ thấy sảng khoái hơn và sẵn sàng cho những cuộc chạy đua tiếp sức khốc liệt đang đến.
Đi thật chậm để học được sự kiên trì và cả thỏa hiệp, cuộc đời không bao giờ rải sẵn cho chúng ta những đường thẳng mà đời gay go phức tạp, bí ẩn bởi những đường cong trong góc khuất mà chúng ta không thể thấy. Không phải cứ tài giỏi, cứ xuất sắc là có thể tránh được những điều đó, mà bất ngờ hơn có đôi lúc chúng ta phải chịu cúi đầu, phải nhẫn nại, phải kiên trì thậm chí chịu đựng sự nhục nhã, khổ cực mới có thể chạm tay đến thành công. Những đường cong, góc khuất mà cuộc sống mang lại cho chúng ta chẳng qua là để thách thức, tôi rèn cho chúng ta bản lĩnh kiên cường, mạnh mẽ trong cuộc sống để chúng ta bớt cả tin, bớt ảo tưởng, bớt tự ti, bớt kiêu căng bởi cái tôi của mình quá lớn. Một khi chúng ta vượt qua được những đường cong ấy, chúng ta thấy mình thật đáng tự hào và vẻ vang làm sao.
Đi thật chậm để học cách thể hiện các khía cạnh bên trong, mỗi người đều là một kho báu tiềm năng cần được khai phá, tìm tòi. Mỗi chúng ta đều là những bí ẩn của vũ trụ mà chỉ riêng bản thân chúng ta mới tìm ra lời giải đáp, và thể hiện nó một cách rõ ràng nhất.Vì thế nhiệm vụ của chúng ta là không ngừng cải thiện, trau dồi năng lực, phẩm chất của mình để chờ thời cơ, chờ cơ hội để có thể tiến một bước thật dài đến tương lai. Vì thế mỗi chúng ta phải thường xuyên rèn luyện để có thể biết cách bộc lộ những khả năng tiềm ẩn của mình ra bên ngoài và chứng tỏ giá trị của chính mình.
Đi chậm hơn để trân trọng những nhân duyên hội ngộ có được trong đời, cuộc đời lắm nẻo ngàn phương mỗi người chúng ta gặp được chắc hẳn là có nhân duyên và căn nguyên của nó. Bất cứ người nào chúng ta gặp được đều đáng cho chúng ta học hỏi và rút kinh nghiệm từ chính bản thân mình để hoàn thiện mình một cách tốt nhất. Vì thế hãy trân trọng những cuộc đời, những con người mà chúng ta đã tiếp xúc và gặp gỡ.
Trịnh Công Sơn từng viết: “Càng sống nhiều ta càng thấy cái chết dễ dàng với bất cứ ai. Chết quá dễ mà sống thì quá khó. Hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn nào trước” vì vậy khi chúng ta sống chúng ta hãy xác định mình sẽ chết nhưng chúng ta sẽ sống một cuộc sống có ích, có ý nghĩa trước khi chết, chứ không phải chỉ tồn tại như một vật thể vật vờ trên mặt đất. Hỡi bạn trẻ điều tác giả muốn nhắn nhủ là chúng ta phải sống có ước mơ, hi vọng, có hoài niệm, có sự chuẩn bị tư tưởng cho cái chết nhưng phải sống hết mình cống hiến và phục vụ cộng đồng để người ta có thể tự hào về bạn, yêu mến bạn, thăm bạn lúc ốm đau và viếng bạn khi bạn lìa khỏi cõi đời.
Là một cây bút trẻ nhưng Dương Thùy đã có những bài viết thật chân thực và sâu sắc, những bài viết ấy như những cơn mưa dầm thấm lâu tưới tắm cho tâm hồn người trẻ thêm yêu đời và cố gắng sống hết mình vì tương lài vì những mục tiêu phía trước.