Đầu tháng 9 vừa qua, trong buổi tập huấn hơn 60 thành viên nhóm cùng vẫy tay chào nhau qua màn ảnh Zoom. Màn ảnh tuy nhỏ nhưng không làm vơi đi niềm mong ngóng, không làm bớt đi tâm trạng phấn chấn và càng không thể giấu đi nụ cười tươi rói của tất cả các thành viên khi được cùng nhau hội ngộ trong ngày trở lại.
Tuy tất cả chúng tôi đều ở trong những hoàn cảnh rất đặc biệt: từ những người đang trong khu cách ly, những người đang bị kẹt lại nơi xa, đến những người đang rất tích cực tham gia chống dịch… nhưng tất cả đều “cháy hết mình” vào không khí sôi nổi của buổi tập huấn sau bao ngày tạm gác lại “đôi cánh bay”.
Với sự dẫn dắt của Teamleader – chị Lan 17 cùng các anh chị cán bộ liên đội 6, thông qua việc trao đổi, phân tích những trường hợp cụ thể, tôi đã hiểu hơn về việc làm thế nào để nâng tầm dịch vụ? làm thế nào để thực hiện tốt những cam kết với khách hàng? Và làm thế nào để biến “nguy” thành “cơ” trong giai đoạn khó khăn này?… Đặc biệt, bằng tất cả tâm huyết của mình, cô giáo Bùi Ngọc Hà 3 đã chia sẻ những câu chuyện cảm động, những kinh nghiệm thực tế để tiếp thêm “lửa nghề” cho dù chúng tôi đang phải tạm xa bầu trời.
Tôi cũng hiểu ra rằng yếu tố “con người” với sự chân thành mới là kim chỉ nam tạo nên sự khác biệt của chúng ta với các hãng hàng không khác. Bởi chỉ có đôi mắt chân thành mới nhìn thấu những mong muốn của khách hàng, chỉ có đôi tai chân thành mới lắng nghe được những mong muốn, chỉ có những lời nói chân thành mới chạm được tới cảm xúc và chỉ có những đôi tay chân thành mới đủ ấm áp để níu giữ khách hàng lựa chọn VNA mỗi khi bắt đầu một hành trình.
Tham dự buổi tập huấn giống như tôi đang sửa soạn cho mình “đôi cánh” chất đầy những kiến thức, kĩ năng cần thiết để bay tiếp trên hành trình chinh phục khách hàng. Sẽ chẳng thể nào “cất cánh” thật trọn vẹn nếu như “đôi cánh” ấy không được trang bị những bài học, những chia sẻ và cả những kinh nghiệm quý báu này của các anh chị đi trước trong buổi tập huấn vô cùng ý nghĩa này.
Hy vọng đại dịch sẽ mau chóng qua đi, ngày trở lại sẽ không còn xa, phi trường sẽ lại hối hả những bước chân của hành khách, bầu trời sẽ lại là “nhà” của tất cả chúng tôi. Rồi một ngày kia, không khẩu trang, không gang tay, chỉ có những nụ cười, tà áo dài duyên dáng lại kiêu hãnh tung bay nơi New York náo nhiệt, nơi chân tháp Eiffel hoa lệ, nơi sông Thames êm đềm…
Và hôm nay, tôi chọn rũ bỏ hết nặng nề của cuộc sống chống dịch mệt mỏi, mở lại cuốn album cũ, nhớ lại quãng thời gian tươi đẹp đã đi qua và lấy đó làm động lực để cố gắng nhiều hơn nữa ở hiện tại. Hẹn một mai, chúng tôi sẽ lại đặt bút viết lại thật nhiều kỉ niệm sau mỗi hành trình sải cánh cùng VNA.