
Thân gửi Vietnam Airlines của 20 năm sau,
20 năm là một quãng thời gian đủ dài để một đứa trẻ lớn lên, trưởng thành, mang theo trong mình bao ký ức tuổi thơ gắn liền với sắc xanh của bầu trời. Với tôi, những ký ức đầu tiên về Vietnam Airlines là những ngày bé xíu theo chân bố mẹ đến cơ quan, ngơ ngác đứng giữa hội trường rộn ràng tiếng cười trong những ngày hội gia đình. Tôi còn nhớ như in cảm giác choáng ngợp khi nhìn thấy những bộ đồng phục chỉnh tề, ánh mắt rạng rỡ tự hào của những cô chú, anh chị khoác lên mình màu áo xanh vàng đặc trưng.
Hồi ấy, tôi chưa thể hiểu hết công việc họ đang làm, càng không thể hình dung được sự vất vả, trách nhiệm đằng sau mỗi chuyến bay. Nhưng có một điều chắc chắn: tôi cảm nhận được niềm tự hào. Niềm tự hào ấy đến từ những điều rất nhỏ bé, từ tấm vé máy bay in hình bông sen vàng, những món đồ lưu niệm đặc trưng, đến sự hãnh diện vô bờ khi khoe với bạn bè rằng: “Bố mẹ mình làm ở Vietnam Airlines đấy!” Những chuyến đi xa cùng gia đình, những ngày ngồi ở cơ quan bố mẹ, ngắm nhìn những bức ảnh, những mô hình máy bay… tất cả đã gieo vào trái tim một đứa trẻ một ước mơ giản dị: Một ngày nào đó, mình cũng sẽ trở thành một phần của Vietnam Airlines.
20 năm sau, ước mơ ấy đã thành hiện thực. Tôi đã lớn lên, trưởng thành và khoác lên mình bộ đồng phục thân thương mà ngày xưa từng chỉ dám mơ ước. Có đôi khi giữa guồng quay tất bật của công việc, tôi chợt dừng lại, nhìn qua cửa sổ để thấy một chiếc máy bay bay trên bầu trời. Khoảnh khắc ấy, trái tim tôi bỗng rộn ràng, vừa bồi hồi vừa tự hào. Như thể tuổi thơ lại ùa về, nhắc tôi nhớ đến đứa trẻ năm nào ngước nhìn bầu trời và thầm mong được chạm vào những đám mây. Giờ đây, điều ước ấy đã hóa thành hiện thực, không còn xa vời mà trở thành một phần trong cuộc sống hàng ngày, gần gũi và thiêng liêng đến mức chẳng thể tách rời.
Và rồi tôi lại tự hỏi… 20 năm nữa sẽ ra sao? Tôi tin rằng, khi ấy Vietnam Airlines sẽ còn hiện đại hơn nhiều, với những đội bay tiên tiến hơn, hành trình bay vươn xa hơn và thương hiệu được nhiều bạn bè quốc tế biết đến, yêu mến hơn nữa. Thế giới sẽ thay đổi rất nhanh, công nghệ sẽ phát triển vượt bậc, ngành hàng không chắc chắn cũng sẽ khác xa hôm nay. Nhưng trong tất cả những đổi thay ấy, tôi mong một điều vẫn luôn nguyên vẹn: đó là được thấy mình vẫn ở đây, cùng đồng hành và lớn lên với Vietnam Airlines.
20 năm nữa, tôi mong trong tim mình vẫn còn nguyên vẹn cảm giác hồi hộp mỗi khi nghe tiếng động cơ rền vang chuẩn bị cất cánh, vẫn thấy niềm tự hào dâng tràn khi nhìn hình ảnh bông sen vàng in trên thân máy bay xuất hiện trên bầu trời. Tôi hy vọng khi ấy, tôi không chỉ giữ tình yêu nghề cho riêng mình, mà còn có thể tiếp thêm ngọn lửa ấy cho những thế hệ trẻ hơn – những bạn trẻ giống như tôi ngày nào, mang trong lòng ước mơ được khoác lên mình màu áo xanh bầu trời.
Bởi hơn tất cả, tôi tin rằng: mỗi giấc mơ, khi gắn liền với một tập thể, một khát vọng chung, thì giấc mơ ấy sẽ không bao giờ dừng lại. Vietnam Airlines chính là nơi đã gom góp bao ước mơ cá nhân, thắp lên thành một ngọn lửa lớn, ngọn lửa của niềm tin, của khát vọng vươn cao, bay xa. Và tôi hy vọng, không chỉ tôi mà tất cả những ai đã từng yêu bầu trời, yêu sắc màu Vietnam Airlines, đều sẽ cùng nhau tiếp tục viết nên hành trình này. Để 20 năm sau, 40 năm sau, hay lâu hơn nữa, khi nhìn lại, chúng ta có thể mỉm cười và tự hào nói với nhau: “Mình đã dành những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ cho nơi này. Và thật may mắn, vì đã chọn đúng.”
Yêu thương,
Hồng Ngọc.









