Khoảnh khắc yêu thương giữa trời Âu, dấu ấn không quên của tổ bay VNA

Giáng sinh, với nhiều người, là ánh đèn lấp lánh và những lời chúc an lành. Còn với những tiếp viên hàng không của Vietnam Airlines, Giáng sinh đôi khi hiện diện rất lặng lẽ, trong những khoảnh khắc không tên, nơi yêu thương được đặt lên trên mọi quy trình.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Chuyến bay VN37 từ Hà Nội đi Frankfurt ngày hôm ấy đã để lại trong tôi một dấu lặng rất sâu. Gia đình hành khách gồm bốn người: người chồng phải ngồi xe lăn, người vợ trẻ và hai em bé song sinh mới tròn 7 tháng tuổi. Ngay từ khi lên máy bay, chúng tôi đã để ý đến ánh mắt mệt mỏi nhưng kiên cường của họ. Người chồng gần như không yêu cầu bất kỳ sự trợ giúp nào, dù việc di chuyển đối với anh là vô cùng khó khăn. Mỗi lần được hỏi thăm, anh đều mỉm cười hiền hậu: “I’m fine.”

Nhưng sự bình thản ấy không che giấu được tất cả. Trong lúc hai em bé ngủ, người vợ trẻ tranh thủ xoa bóp đôi chân cho chồng để giảm cảm giác tê bì. Tôi đề nghị mang nước ấm để chườm, chị khẽ lắc đầu, không muốn làm phiền. Cả hai vợ chồng đều chọn cách chịu đựng trong im lặng, như thể chỉ cần thêm một lời nói ra là mọi thứ sẽ vỡ òa.

Bằng sự quan sát tinh tế và sự đồng hành rất nhẹ nhàng của các tiếp viên trong tổ bay hôm ấy: người hỗ trợ bế bé, người giúp pha sữa, người chủ động thu dọn để chị có thể nghỉ ngơi, từng chút một, người vợ mới nghẹn ngào chia sẻ sự thật: Cả gia đình đang trong kỳ nghỉ mà họ đã mong ước và lên kế hoạch khá lâu tại Phú Quốc thì anh trở bệnh, và họ buộc phải quay trở lại Đức càng sớm càng tốt để chữa trị. Người chồng đã liệt nửa người, gần như không thể tự di chuyển, và điều chị lo lắng nhất là làm sao có thể đưa anh đến bệnh viện ngay khi hạ cánh tại Frankfurt. Khoảnh khắc ấy, cả tổ bay như chậm lại.

Trên cockpit, Cơ trưởng Trần Việt Dũng tiếp nhận thông tin và đưa ra quyết định ngay: gọi xe cứu thương và hỗ trợ y tế tại sân bay Frankfurt. Đó không chỉ là một quyết định nghề nghiệp, mà là sự lựa chọn xuất phát từ trái tim, nơi sự an toàn và tính mạng của hành khách luôn là ưu tiên cao nhất.

Tiếp viên Vietnam Airlines tận tình chăm sóc em nhỏ trên chuyến bay

Suốt hành trình còn lại của chuyến bay, cả tổ tiếp viên cùng vào cuộc. Người âm thầm quan sát tình trạng sức khỏe người chồng. Người hỗ trợ người vợ với hai em bé song sinh. Người chuẩn bị phương án hỗ trợ khi hạ cánh. Mỗi người một việc, không ai nói nhiều, nhưng ai cũng hiểu mình cần làm gì.

Khi máy bay hạ cánh, ê-kíp bác sĩ lên kiểm tra và nhanh chóng quyết định đưa người chồng vào viện điều trị ngay. Người vợ đứng lặng, hai tay ôm hai con nhỏ, ánh mắt hoang mang đến nghẹn ngào. Đó là khoảnh khắc mà chúng tôi hiểu rằng: chị không thể một mình.

Chỉ cần một ánh nhìn của Tiếp viên trưởng Trần Quỳnh Chi, cả tổ tiếp viên lập tức phối hợp nhịp nhàng. Người bế một em bé. Người đẩy xe đẩy và hành lý. Người hướng dẫn thủ tục nhập cảnh. Đại diện hãng tại sân bay cũng nhanh chóng có mặt để hỗ trợ tiếp tục hành trình.

Khi người chồng được đưa lên xe cứu thương, nước mắt người vợ không thể kìm lại. Tôi nhìn thấy trong đôi mắt ấy không chỉ là nỗi lo cho chồng, mà còn là sự bất lực của một người mẹ trẻ dù đã về tới quê hương.

Chúng tôi tiếp tục đồng hành cùng chị ra đến taxi. Và khi thấy chị vẫn lúng túng với hai em bé và hành lý, Tiếp viên trưởng Trần Quỳnh Chi đã không ngần ngại bế một em bé, trực tiếp đi cùng hai mẹ con trên chuyến taxi về nhà chỉ để chắc chắn rằng họ thật sự an toàn.

Tiếp viên trưởng Trần Quỳnh Chi hỗ trợ 2 mẹ con hành khách trên chuyến bay VN37 về nhà

Trước khi chia tay, cả phi hành đoàn chúng tôi cùng cầu mong những điều tốt đẹp nhất cho gia đình. Nhưng người vợ trẻ bật khóc và nói: “Xin hãy cầu nguyện cho chồng tôi… anh ấy mới là người cần điều đó nhất lúc này.” Câu nói ấy khiến chúng tôi lặng đi…

Có những chuyến bay không mang lại niềm vui trọn vẹn. Nhưng lại để lại trong lòng người làm nghề một điều rất lớn: ý nghĩa của việc được phục vụ bằng cả trái tim.

Với chúng tôi, lễ hội không chỉ là những lời chúc hay những ly rượu nâng cao.

Với chúng tôi, mỗi chuyến bay không chỉ là công việc, không chỉ là giờ bay hay quy trình.

Đó là những trải nghiệm đầy cảm xúc, là trách nhiệm, là sự đồng cảm, là tình người. Lễ hội là khi cả một tập thể cùng chung một nhịp đập, sẵn sàng dang tay nâng đỡ hành khách như người thân của mình. Giáng sinh năm ấy, trên bầu trời châu Âu, yêu thương đã cùng chúng tôi hạ cánh. Và đó là điều khiến chúng tôi tự hào nhất khi khoác lên mình bộ đồng phục tiếp viên hàng không Vietnam Airlines.

Đoàn trưởng Nguyễn Đức Hạnh trao thưởng cho tổ bay với những nghĩa cử cao đẹp trên chuyến bay

Điều đặc biệt đến với tổ tiếp viên ngay sau khi chuyến bay kết thúc chính là sự quan tâm kịp thời và đầy ấm áp từ lãnh đạo Đoàn Tiếp viên. Thay mặt Ban Lãnh đạo, Đoàn trưởng Nguyễn Đức Hạnh đã trực tiếp gặp mặt, động viên và trao thưởng cho tổ bay. Tiếp viên trưởng Trần Quỳnh Chi không giấu được xúc động chia sẻ: dù đây là nhiệm vụ của mỗi tiếp viên, nhưng sự quan tâm sâu sát của lãnh đạo, sự đồng hành và luôn sát cánh cùng anh chị em tiếp viên chính là nguồn động viên vô cùng to lớn. Đó không chỉ là sự ghi nhận xứng đáng, mà còn là cảm giác được trở về ngôi nhà chung, nơi mỗi tiếp viên VNA thêm vững tin và tự hào với sứ mệnh nghề nghiệp mà mình đang theo đuổi.

Chi bộ LĐTV4
Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.