Điểm khởi đầu của hành trình từ trái tim
3 giờ sáng, khi cả hầu hết mọi người vẫn đang chìm trong giấc ngủ, thì TVT Xuân Hương đã “lên đồ” và sẵn sàng cho một ngày làm việc đầy hứng khởi phía trước. Như bao đồng nghiệp khác, chị cần có mặt ở Đoàn tiếp viên trước chuyến bay nội địa 2 giờ 10 phút.
Đã quen dần với việc “đi mây về gió” như vậy, vậy nên cơ thể chị cũng đã thích nghi được hoàn toàn với việc chênh lệch giờ giấc sinh hoạt, vốn là một thách thức không hề nhỏ của những người bình thường.
Vậy nhưng, không nhiều người biết xuất phát điểm của hành trình 20 năm gắn bó cùng những cánh sen vàng lại là một bộ phim đến từ xứ sở hoa anh đào. Cô gái trẻ Xuân Hương khi ấy đang bị hút hồn bởi bộ phim Chiaki – Tiếp viên Hàng không của Nhật Bản bỗng như được tiếp thêm động lực khi tình cờ người thân trong gia đình đọc được bài báo tuyển dụng và cùng với sự ủng hộ, động viên của gia đình để rồi gắn bó với những “văn phòng trên mây” cho tới hiện tại.
“VNA thật sự là ngôi nhà thứ 2, nơi đã nuôi dưỡng cho tôi trưởng thành. VNA của hiện tại trẻ hơn rất nhiều. Những đội máy bay mới, hiện đại, dịch vụ mới theo xu thế. Cách vận hành phù hợp với thời đại số hóa 4.0.Cho nên người bay phải luôn cập nhật, làm mới bản thân mới có thể theo kịp.”
Với chị, sự ghi nhận và trân trọng những đóng góp của Hãng cùng sự tận tâm của các giáo viên thế hệ trước đã tiếp thêm nhiệt huyết để mỗi thành viên Đoàn tiếp tiếp tục luôn cống hiến hết mình cho những cánh bay.
“Tôi rất biết ơn những giáo viên đi trước. Họ đã dạy tôi không những bằng kiến thức của họ, mà cả bằng những kinh nghiệm xương máu. Trong nghề bay này, chữ kinh nghiệm xương máu không hề là xáo ngữ. Vì để có những kinh nghiệm đó, nhiều lúc họ đã trải qua những tình huống sinh tử. Tôi cảm ơn vì đã nhận được những truyền đạt đó. Điều này tạo nên giáo viên Hương 64 ngày hôm nay.”
Tự hào là những cơn gió lan tỏa năng lượng tích lực
Không bị cái nắng cháy da cháy thịt hay mưa dầm, gió buốt khắc nghiệt trên sân đỗ và đường băng, những tiếp viên hàng không tuy là ngồi máy lạnh đấy, nhưng đầu óc, thần kinh luôn phải tập trung, căng ra “chạy theo” từng chuyến bay, bám sát chặt chẽ từng biến động của kế hoạch khai thác.
Đến giờ, chị Xuân Hương vẫn nhớ như in chuyến bay “sóng gió” đánh dấu lần đầu trở thành tiếp viên trưởng cách đây hơn mười năm có lẻ. Đó là chuyến bay từ Busan về Việt Nam, khi chị đang phục vụ hành khách thì nhận được thông tin từ tổ bay là có mùi khét và khói ở trên buồng lái, nên sẽ hạ cánh tại Cao Hùng để kiểm tra.
Nắm bắt được tình huống khẩn cấp, chị Xuân Hương ngay lập tức đọc thông báo cho khách. Tuy nhiên, do thông báo chỉ sử dụng Tiếng anh và Tiếng việt mà nhiều khách Hàn nên không hiểu, nhiều người trong đó xôn xao bàn tán. Để kịp thời trấn an khách, chị nhanh trí nhờ một hành khách Việt thông thạo tiếng Hàn để dịch lại nội dung.
“Lúc ấy nói thật bản thân tôi cũng run dữ lắm, nhiều tưởng tượng, viễn cảnh xuất hiện trong đầu nhưng nhất định phải kiềm lòng lại. Bởi tiếp viên mà không giữ được sự bình tĩnh thì làm sao có thể trấn an được đồng nghiệp và hành khách.”
May mắn là sau khi kiểm tra, đội kĩ thuật đã xử lý và chuyến bay thuận lợi tiếp tục hành trình. Thở phào sau sự cố, chị Xuân Hương cùng tổ tiếp viên càng thấu hiểu hơn những khoảnh khắc căng thẳng, vất vả của nghề, đồng thời quyết tâm trở thành những làn gió mát lành, lan tỏa nguồn năng lượng tích cực trên mỗi chuyến bay.
Và tinh thần ấy tiếp tục được chị mang theo dưới cương vị giáo viên dịch vụ và giáo viên an toàn bay.
“Là giáo viên phải gương mẫu, luôn luôn cập nhật kiến thức, sẵn sàng lắng nghe để hoàn thiện bài giảng sao cho được hiệu quả và dễ hiểu nhất. Nên bản thân tôi được cải thiện mỗi ngày và có thể nhận thấy được sự thay đổi của bản thân từng ngày. Thật sự đó là điều tuyệt vời. Định hướng tương lai của tôi là tiếp tục truyền đạt kinh nghiệm cho những thế hệ tiếp viên mới ngày càng hiểu nghề và yêu nghề hơn.”
20/10, chị Xuân Hương mỉm cười nhìn lên bầu trời, nơi mà mỗi tiếp viên thuộc về. Như bao đồng nghiệp khác, chị cầu chúc cho VNA sẽ luôn phát triển ổn định hơn nữa và trở thành một hãng hàng không nhận được nhiều sự yêu mến từ hành khách.
“Cảm ơn nghề tiếp viên đã mang đến cho chị những trải nghiệm, cung bậc cảm xúc hay những khám phá về cuộc sống mà không một ngành nghề nào có được”.