Đại dịch Covid- 19 đang diễn biến vô cùng căng thẳng trên thế giới, và ở Việt Nam, Thủ tướng Chính phủ đã tuyên bố dịch Covid-19 trên toàn quốc và thực hiện biện pháp cách ly toàn xã hội từ 0h00 ngày 1/4/2020.
Trong những ngày ấy, cũng như hầu hết đồng nghiệp của mình, tôi gấp gọn ghẽ những bộ đồng phục và cất vào ngăn tủ.
Đây là dịp đầu tiên tôi dành nhiều thời gian đến vậy cho gia đình, con cái và bản thân. Trong khi ở nhà, tôi tự trau dồi những kiến thức chuyên môn, ngoại ngữ. Tôi đọc lại những cuốn sách cũ trong giá sách, tìm và ngắm lại những bức ảnh từ thời còn đi học hay mới đi bay,..
Thật bất ngờ, tôi tìm thấy một tập ảnh to hơn khổ A4 được gói ghém cẩn thận qua nhiều lớp báo, để trong một phong bì lớn. Đó là những tấm hình đen trắng về Bác – Chủ tịch Hồ Chí Minh kính yêu.
Lật từng bức ảnh, lòng tôi lại trào dâng một cảm xúc bồi hồi… Nhớ lại cách đây 17 năm, những năm đầu thế kỷ 21, khi tôi mới đi bay, máy ảnh, điện thoại công nghệ là thứ rất xa xỉ, tôi không dám nghĩ tới. Vẫn giữ lại thói quen tiết kiệm và đọc sách từ thời sinh viên, hôm đó đi bay về sớm, tôi tạt qua hiệu sách cũ. Mầy mò thế nào, tôi tìm thấy một tập ảnh chụp Bác đã ngả mầu vàng. Không do dự, tôi mua ngay, và tôi nghĩ, đây chắc hẳn là một bộ ảnh quý, ai đó đã vô tình bán nó đi cùng những quyển sách cũ… Nhìn chất liệu của những bức ảnh đã ngả mầu, tôi tin rằng, bức ảnh được rửa từ rất lâu, thậm chí từ lúc tôi chưa ra đời và bằng công nghệ rửa ảnh thủ công. Ngắm Bác trong những bức ảnh, tôi lại tự nhủ mình cần cố gắng sống và làm việc tốt hơn nữa theo gương Bác.
Những bức ảnh đã ngả mầu, là những kỷ vật quý giá. (Ảnh: NVCC).
Cứ như thế, tôi nâng niu, trân trọng những tấm hình ấy. Hồi mới đi bay cho đến sau khi lập gia đình 07 năm, chúng tôi vẫn đi thuê nhà, nhà chuyển đi chuyển lại không biết bao nhiêu lần, nhưng tôi không bao giờ quên mang theo những tấm hình ấy. Năm 2010, chúng tôi dọn về căn nhà của mình, tôi lại cất vào trong tủ. Cuộc sống cứ hối hả, tôi cứ tất bật với những chuyến bay, với vai trò một người vợ, một người mẹ…
Thế mà đã 10 năm rồi. Hôm nay tôi mới mở lại những tấm hình đó, cảm giác vẫn còn nguyên vẹn như lần đầu tiên và như mỗi khi tôi thấy chúng. Tôi ngắm mãi hình ảnh Bác giản dị cùng các anh chiến sĩ trong chiến dịch Đông Khê, Bác trầm tư đọc sách, Bác hòa cùng niềm vui rạng rỡ của các em thiếu nhi, Bác thanh thản tưới cây trong vườn,…Trong số mấy chục bức ảnh về Bác, tôi ấn tượng nhất với bức ảnh số 29 “Đoàn kết”: Năm 1960, Bác bắt nhịp bài ca Kết Đoàn.
Bác mặc áo lụa sáng, chân đi dép cao su nổi bật trên một phông nền sẫm. Ở phía sau, các nhạc công say sưa biểu diễn. Hình ảnh những bóng đèn xuất hiện góp phần làm cho khuôn hình trở nên lung linh, làm tôi cảm giác như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời.
Bức ảnh đã trở thành biểu tượng của tinh thần đoàn kết dân tộc. Ở đó, chân dung vị lãnh tụ hiện lên thật giản dị, gần gũi với thần thái ung dung, tự tại. Bác không chỉ là người chỉ huy dàn nhạc giao hưởng năm ấy mà còn là người nhạc trưởng vĩ đại của cả dân tộc Việt Nam. Tinh thần Đoàn kết của Bác vẫn mãi là bài học dẫn đường, chỉ lối cho non sông, dân tộc Việt Nam.
Trong giai đoạn hiện nay, đất nước Việt Nam nói chung, TCT nói riêng đang trải qua giai đoạn vô cùng khó khăn thử thách, có thể nói là khó khăn nhất từ khi mới thành lập TCT đến nay. Nhưng chính trong giai đoạn khó khăn này, tinh thần Đoàn kết của tất cả CBNV, TV được thể hiện hơn bao giờ hết. Tất cả người lao động của VNA đều đang đồng sức đồng lòng, chia sẻ khó khăn với TCT bằng rất nhiều cách khác nhau, mỗi hành động dù lớn hay nhỏ đều vô cùng đáng trân trọng.
Tinh thần đoàn kết này đã được ghi nhận rất rõ qua thông điệp của đồng chí Bí thư – Tổng giám đốc Dương Trí Thành: Phẩm chất, ý chí của con người Vietnam Airlines được tôi luyện, rèn giũa qua nhiều thế hệ đã được thể hiện một cách rõ ràng và sáng chói. Các tập thể và cá nhân đoàn kết, quyết tâm và sẵn sàng chia sẻ mọi khó khăn với TCT để vượt qua một trong những giai đoạn thử thách khắc nghiệt nhất trong lịch sử ngành vận tải HK thế giới cũng như Việt Nam. CBNV sẵn sàng lên đường làm nhiệm vụ, vững vàng tinh thần, quyết tâm và trách nhiệm cao hơn trong công việc, không ngại đối mặt với những nguy hiểm, rủi ro về dịch bệnh.
Và hôm nay, tôi tự nhủ, tôi sẽ đi làm khung, treo một số bức ảnh về Bác ở nơi trang trọng nhất trong phòng làm việc, đọc sách của gia đình, đặc biệt là bức “Đoàn kết”.
Tôi sẽ tiếp tục gìn giữ những hình ảnh này của Bác. Tôi mong muốn để lại làm kỷ niệm cho các con, các cháu của tôi, để tất cả chúng tôi đều sống, học tập, và làm việc theo gương Bác Hồ kính yêu.
Nhân dịp Kỷ niệm 130 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại (19/5/1890 – 19/5/2020), tôi tin tưởng rằng, mỗi người dân Việt Nam nói chung và mỗi CBNV VNA nói riêng luôn đoàn kết, chung sức đồng lòng vượt qua khó khăn, đẩy lùi dịch bệnh. VNA lại tiếp tục cất cánh, tự hào và vươn cao.
Hà nội, ngày 5/4/2020 – những ngày giãn cách xã hội!