Ba mươi năm về trước, tôi chỉ là cậu nhóc hàng ngày lóc cóc đạp xe đi qua những con phố bình yên của Hà Nội bấy giờ để đến ngôi trường cổ kính của mình nằm kề bên Hồ Tây lộng gió.
Không nghĩ rằng chục năm sau, vẫn là con đường quen thuộc thơm đầy mùi hoa sữa ấy lại đưa tôi đến nơi tôi làm việc – sân bay Nội Bài – nơi tôi luôn tìm thấy sự háo hức, phấn khích và hãnh diện của tuổi trẻ khi được là thành viên của Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam.
Bạn bè tôi lúc bấy giờ khối đứa mơ ước được như tôi, vì việc thi tuyển vào Vietnam Airlines luôn không hề dễ dàng. Điều đó khiến tôi đi đâu cũng thấy mình “oách” lắm. Và cứ thế, tuổi trẻ của tôi với bao hoài bão và ước mơ đã được Vietnam Airlines chắp cánh, cho tôi trưởng thành và khiến tôi cảm giác mình gắn bó với Hãng như những người bạn thân từ thời niên thiếu.
Thậm chí đến khi lập gia đình, tôi vẫn tin là mình thoát ế nhờ “mác” Vietnam Airlines long lanh lấp lánh này, mặc dù vợ tôi thì chắc chắn không thừa nhận điều đó. Cảm ơn Vietnam Airlines rất nhiều vì đã mang sự hạnh phúc đến cho tôi và gia đình tôi.

Được làm việc trong môi trường năng động, văn minh, giàu năng lượng đã cho tôi thấy hạnh phúc gia đình là nền tảng cho mọi thành công trong công việc và cuộc sống. Chứng kiến không chỉ anh chị em đồng nghiệp và ngay cả với các sếp lãnh đạo cấp cao của Tổng công ty, tuy bận rộn công việc đến đâu nhưng về đến nhà vẫn chu toàn và luôn dành thời gian bên gia đình khiến tôi ngưỡng mộ và dặn mình cần cố gắng học hỏi và làm việc tốt hơn nữa. Một khi có hậu phương vững chắc, chúng tôi – những cán bộ Vietnam Airlines sẽ yên tâm công tác và dành hết tâm huyết để đưa bông sen vàng tỏa hương, sải cánh vươn cao và vươn xa trên bầu trời rộng lớn, khám phá thế giới muôn màu.

Gắn bó với Hãng đã hơn 20 năm qua, tôi cũng sẽ không bao giờ quên những ca trực “giông bão”, những chuyến đi thiện nguyện của công tác Đảng, Đoàn…, tất cả đã hun đúc nên tôi ngày nay – một nhân viên Vietnam Airlines rắn rỏi nhưng đa cảm và sẵn lòng cống hiến, xây dựng Tổng công ty ngày một vững mạnh.


Bất chấp sương gió đã nhuộm màu, mặc cho dấu ấn của thời gian đọng lại trên khuôn mặt là những nếp nhăn, còn tóc thì thêm bạc bởi quá nhiều đêm mất ngủ vì KPI, với tôi, mỗi ngày đi làm việc cho Vietnam Airlines luôn là một ngày vui và nhiều màu sắc.
Nhìn lại ngày hôm nay, tôi thấy hạnh phúc vì những nỗ lực cống hiến và phấn đấu của mình là rất xứng đáng. Tôi biết ơn Vietnam Airlines đã cho tôi cơ hội được đi và đến làm việc ở những nơi tôi đã có thể phát triển bản thân và thêm hoàn thiện, cho tôi những cơ hội được học hỏi và trau dồi bản thân, và hơn hết cho tôi hiểu mình cần sống khiêm nhường và không ngừng làm việc hăng say.

Sau 30 năm, thời khắc lịch sử đang đến, Vietnam Airlines đang ngày càng vững cánh vươn xa, góp phần mở rộng biên giới mềm của quốc gia đến khắp mọi nơi trên thế giới, tôi và chắc chắn các đồng nghiệp xung quanh tôi đều rất tự hào về điều đó.
Tự hào quá đi chứ!

Cuộc đời của chúng ta sẽ có rất nhiều hành trình, có nơi ta đến, dừng chân rồi lại tiếp tục, có những nơi đến rồi chẳng muốn rời. Vietnam Airlines của tôi là nơi như vậy, không chỉ đơn thuần là một cái tên hào hùng “Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam”, mà như là người thân, là mái nhà chung, là cái nôi nuôi dưỡng những ước mơ hoài bão cho tôi và các đồng nghiệp thân yêu được làm việc, và nhất là được sống hạnh phúc.
Xin trân trọng và biết ơn!
Vietnam Airlines trong tôi là:
Người bạn thân của ta
Cùng chung một mái nhà
Công việc luôn hối hả
Đưa khách đi trăm ngả
Vạn cung đường bay xa
Tôn chỉ của chúng ta
An toàn là tất cả
Chẳng cần phải nói ra
Nhưng ai cũng biết cả
Vietnam Airlines là nhà
Luôn ở trong tim ta.









