—————————-
Và thế là năm nay, dẫu có muôn trùng khó khăn vì dịch bệnh, một mùa xuân nữa lại sắp về… Phi trường dẫu không còn đông đúc như trước đây, nhưng không khí rộn ràng ngày xuân với những cuộc vui sum vầy, đoàn tụ thì chưa bao giờ tắt.
Được làm nhiệm vụ trên các chuyến bay nối liền hạnh phúc, hưởng chung không khí đoàn tụ và sum vầy đó, đoàn tiếp viên VNA ai cũng đều cảm thấy tự hào và phấn khởi. Nhìn thấy hình ảnh sum họp, đoàn viên ánh lên trong từng đôi mắt của hành khách là điều khiến chúng tôi vô cùng hạnh phúc, cảm thấy công việc của mình ý nghĩa hơn bao giờ hết.
Ta bỏ lại một năm dài ở đó
Viết thành dòng cho những chuyến bay xa
Để chiều qua, xuân vô tình về lại
Ôm vào lòng hạnh phúc ngày đoàn viên.
Những chuyến bay tìm quên trong nỗi nhớ
Ai đang chờ, ai ở nơi mô?
Nắng tắt chạy, luồn vào trong hơi thở
Em có về, kịp chở Tết quê hương?
Đường dẫu dài, bay chỉ còn vài tiếng
Xin một lần, về lại… rồi ra đi
Nhớ thương gì bằng nhớ thương Tổ quốc
Em bây chừ nơi ấy quá xa xôi?
Ta giúp em tìm về với nguồn cội
Bay an toàn, vui đáp khắp mọi nơi.
Một bầu trời, có lẽ nào “quá rộng”?
Hay lòng ta “quá chật”… để trở về?
Đời tiếp viên, đâu dễ gì có được
Phút đoàn viên Lễ, Tết cho riêng mình
Nói hi sinh – người cho là nói quá!
Nói bằng lòng – đánh đổi niềm vui chung.
Trăm dòng sông, cuối cùng về một biển
Khắp trăm miền, cũng chỉ hướng một nơi
Dẫu năm qua có khó khăn tơi bời
Về đi em, gia đình đang mong đợi.