Tuổi thơ khốn khó, cơ cực và những dấu ấn ít ỏi về cha
Sinh ra và lớn lên tại một làng quê nghèo ở tỉnh Bắc Thái, nay là Thái Nguyên, nhà có 11 anh chị em, anh là con thứ mười nên được cha mẹ đặt luôn cho cái tên Chu Văn Mười.
Mới 7 tuổi, cậu bé Chu Văn Mười đã mồ côi cha và mất mát lớn nhất là cho đến ngày cha hy sinh, anh vẫn chưa một lần được gặp mặt người cha đáng kính ấy của mình. Ký ức về cha đọng lại với anh cho đến nay chỉ là quá trình công tác, sự phấn đấu của ông suốt những năm tháng tuổi trẻ được mẹ anh và người nhà kể lại.
Anh cho biết “Cha tôi là liệt sỹ Chu Tiền Phong, cán bộ công tác miền Tây, đã hy sinh trong sự nghiệp chống Mỹ cứu nước của dân tộc ngày 15 tháng 12 năm 1971. Ông cũng đã được ghi công vì thành tích nêu cao tinh thần quốc tế vô sản, hy sinh vì sự nghiệp cách mạng Lào”.
Năm 1945, liệt sỹ Chu Tiền Phong học trường du kích và là đội trưởng đội du kích Lam Sơn. Sau đó, ông công tác tại ban kiểm tra Trung ương Đảng, phụ trách dân công chiến dịch Tây Bắc. Từ năm 1953 đến năm 1961, ông lần lượt công tác tại tỉnh đội Thái Nguyên và Tiêu Phỉ, Hà Giang. Năm 1962-1964, ông được điều về học tại trường Nguyễn Ái Quốc. Sau đó từ năm 1966-1970, công tác tại Ban công tác miền Tây thuộc phủ Thủ Tướng. Năm 1971, ông sang nước Lào hoạt động chiến đấu và đã hy sinh ở đó.
Với anh Mười, cha anh là một người chiến sỹ cách mạng kiên trung, dũng cảm, luôn cầu tiến và hết mình trong mỗi nhiệm vụ được giao phó, là tượng đài trong lòng không chỉ mình anh mà tất cả 10 anh chị em còn lại trong gia đình.
Ký ức về cha đọng lại với anh Mười cho đến nay chỉ là quá trình công tác, sự phấn đấu của ông suốt những năm tháng tuổi trẻ được mẹ anh và người nhà kể lại. (Ảnh: NVCC).
Nỗ lực không ngừng để cha yên lòng
Không có được sự động viên, khích lệ từ cha như bao bạn bè cùng trang lứa, nhưng anh Mười maymắn khi có một người mẹ tần tảo luôn hết mình vì con, lại được sự quan tâm, giúp đỡ của Đảng và Nhà nước nên những năm tháng khó khăn với anh Mười cũng dần qua đi, cùng với đó là từng bước làm nên một anh Mười của ngày hôm nay – đầy tự tin và nghị lực.
Anh Mười cho biết, vì là con liệt sỹ, đồng thời là người dân tộc Nùng nên anh đã được Nhà nước ưu tiên vào học trường dành cho con liệt sỹ và con em dân tộc đến hết lớp 12, sau đó anh tiếp tục học trường Trung cấp tài chính kế toán.
Anh Mười có một người anh trai là phi công, công tác tại Đoàn bay 919 – tiền thân là đơn vị vận tải của Quân đội Nhân dân Việt Nam, gắn với nhiều chiến công hiển hách trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Vì vậy ngay từ nhỏ anh đã có một ước mơ cháy bỏng là được trở thành một nhân viên ở bất kỳ vị trí nào của ngành hàng không. Và ước mơ ấy của anh đã trở thành hiện thực vào ngày 1 tháng 11 năm 1991.
Hơn 30 năm công tác trong ngành đã mang đến cho anh Mười những trải nghiệm vô cùng tuyệt vời và quý báu không chỉ trong công việc mà còn cả trong cuộc sống. (Ảnh: NVCC).
Khi đó, với sự quan tâm, tạo điều kiện của Ban lãnh đạo hãng hàng không quốc gia Việt Nam, anh Mười đã được bảo lãnh vào làm nhân viên đội bốc xếp hành lý ở phòng vận chuyển, sau trở thành công ty TIAGS, nay là VIAGS Tân Sơn Nhất. Năm 1993, anh được chuyển sang đội vệ sinh máy bay, nay là đội Phục vụ trên tàu. Và từ năm 2006, với những nỗ lực và thành tựu đạt được, anh được bổ nhiệm là kíp trưởng kiêm lái xe phụ trách nhóm vệ sinh máy bay, phục vụ cho hãng Hàng không Quốc gia Việt Nam và các hãng hàng không quốc tế hiện đang khai thác tại sân bay Quốc tế Tân Sơn Nhất.
“Ngành hàng không là chiếc nôi và môi trường giúp tôi trưởng thành để có được cuộc sống tươi đẹp như ngày hôm nay. Hơn 30 năm công tác trong ngành đã mang đến cho tôi những trải nghiệm vô cùng tuyệt vời và quý báu không chỉ trong công việc mà còn cả trong cuộc sống. Tôi rất yêu công việc của mình và chắc chắn sẽ còn tiếp tục làm việc ở đây cho đến lúc nghỉ hưu”. – Anh hào hứng chia sẻ.
Anh Mười cũng là một Đảng viên ưu tú của Đảng bộ Vietnam Airlines và đã nhiều lần được khen thưởng gương “Ngươi tốt việc tốt” – đó là những gì mà anh đã làm được để không hổ thẹn trước vong linh của cha và anh sẽ còn tiếp tục nỗ lực để cha anh ở một nơi xa có thể nở một nụ cười đầy tự hào về con trai của mình.
Trân trọng sự cống hiến của gia đình anh cho đất nước nói chung và VNA nói riêng! Chúc anh luôn mạnh khỏe và hạnh phúc!