[Khi tôi 30] Câu chuyện về người truyền cảm hứng

Suốt 27 năm đi bay, rất nhiều kiến thức cùng vô vàn những trải nghiệm đã giúp tôi trưởng thành như ngày hôm nay. Và nhắc đến tình yêu nghề nghiệp, tôi không thể không nhớ đến người anh, người đồng nghiệp, người mang lại cảm hứng cho tôi với công việc – anh Lê Minh Phúc, một trong những tiếp viên thế hệ đầu tiên của Vietnam Airlines.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trên chuyến bay chuyên cơ dài ngày tháng 4/2023, tôi có nhiều thời gian để trò chuyện và chia sẻ với các bạn tiếp viên trẻ trong tổ. Đó là những câu chuyện về nghề tiếp viên hàng không cùng những kỉ niệm khó quên trong quãng thời gian đi bay của mình, về những con người tuyệt vời đã truyền cảm hứng và ảnh hưởng rất nhiều đến công việc của tôi trước đây thậm chí cho đến tận bây giờ.

Suốt 27 năm đi bay, rất nhiều kiến thức cùng vô vàn những trải nghiệm đã giúp tôi trưởng thành như ngày hôm nay. Quả thật tôi vô cùng may mắn. May mắn vì tôi có một hậu phương vững chắc là gia đình để tôi toàn tâm toàn ý cho công việc. May mắn vì tôi luôn có được sự tin yêu, hỗ trợ và động viên tinh thần từ các đồng nghiệp. Và may mắn hơn cả là tôi được Ban lãnh đạo nhìn nhận những phấn đấu nỗ lực của tôi.

Tất cả những điều đó đã tạo cho tôi nguồn động lực to lớn, thôi thúc tôi hết mình cống hiến cho Vietnam Airlines. Nhiều anh chị em đồng nghiệp đã đặt câu hỏi cho tôi: “Sao lúc nào em cũng có thể làm việc một cách hăng say thế?”. Tôi mỉm cười và trả lời: “Vì em yêu nghề, yêu Vietnam Airlines”.

Nhắc đến tình yêu nghề nghiệp, tôi không thể không nhớ đến người anh, người đồng nghiệp, người mang lại cảm hứng cho tôi với công việc – anh Lê Minh Phúc, một trong những tiếp viên thế hệ đầu tiên của Vietnam Airlines.

Anh Lê Minh Phúc trong đồng phục tiếp viên (thứ 3 từ phải sang).

Tôi nhớ như in, năm 1997, anh Phúc được giao nhiệm vụ kèm tôi để trở thành tiếp viên phó trên các chuyến bay. Anh cẩn thận hướng dẫn tôi từng chi tiết nhỏ, theo sát tôi trong từng kỹ năng, động tác trong công việc. Anh nghiêm túc uốn nắn tôi từng li từng tí khiến đôi khi tôi cảm thấy căng thẳng và khó chịu. “Em phải ghi ra giấy những danh mục chính khi nhận cung ứng để tránh thiếu sót;  nướng suất ăn xong phải hé cửa lò ngay để rau còn xanh và không bị nồng; mùa nắng nóng phải ướp rượu vang và bia trước khi phục vụ…”.

Sau mỗi chuyến bay, về nhà tôi lại trăn trở, suy nghĩ làm sao để áp dụng hiệu quả những kiến thức sách vở lên đặc thù của từng chuyến bay cũng như làm sao truyền được cảm hứng làm việc cho các đồng nghiệp. Mới 21 tuổi và hai năm vào nghề tôi là một trong số tiếp viên trẻ nhất phía Bắc được lựa chọn giữ vai trò tiếp viên phó trên các chuyến bay.

Với tuổi đời, tuổi nghề còn trẻ, điều đó là một thử thách không hề nhỏ với tôi. Anh Phúc luôn căn dặn tôi: “Em phải luôn tạo động lực cho các bạn tiếp viên ngay từ lúc họp chỉ đạo trước chuyến bay, cố gắng tạo không khí vui vẻ thoải mái  biểu dương kịp thời người tốt việc tốt, động viên kèm cặp các bạn còn non yếu, công tác phục vụ chỉ vất vả, làm tốt công tác quản lý mới khó”.

Anh Phúc nhiệt tình theo sát hướng dẫn tôi như vậy và tôi cũng tiến bộ từng ngày. Cho đến chuyến bay đánh giá cuối cùng, mọi việc đã vô cùng suôn sẻ và tốt đẹp. Chị Tiếp viên trưởng ngạc nhiên về sự vững vàng của tôi trên chuyến bay. Sau khi hết lời khen ngợi dành cho tôi, chị tò mò hỏi “Ai là người kèm em các chuyến bay trước đây?. Tôi trả lời “anh Lê Minh Phúc ạ”. Ngay lập tức chị chia sẻ “Em may mắn lắm khi được làm trò của anh Phúc đấy”. Anh Phúc nổi tiếng là người nhiệt tình, chu đáo, cẩn thận và tỉ mỉ, đã là trò của anh Phúc thì chị tin là em sẽ phát triển tốt hơn nữa”. Lúc đó tôi rất vui nhưng cũng bất chợt thấy ân hận vì đôi lúc tôi đã tỏ ra khó chịu với anh.

Rồi những chuyến bay sau đó, cứ mỗi khi nướng suất ăn, chuẩn bị đẩy xe mời, pha trà, cà phê tôi lại nhớ những chi tiết anh hướng dẫn nhắc nhở. Tôi luôn thầm cảm ơn anh. Khi có dịp gặp mặt anh, tôi vẫn nhắc lại câu chuyện kèm cặp và không quên chia sẻ cảm xúc của mình cùng lời cảm ơn. Lúc đó anh chỉ cười hiền:“Nhiệm vụ của anh mà, sau này nó cũng là nhiệm vụ của em”. Tôi hiểu bên cạnh sự giản dị khiêm tốn trong câu nói là thông điệp anh muốn gửi gắm cho tôi. Rồi tôi cũng có rất nhiều cơ hội tham gia sinh hoạt và hoạt động đoàn thể cùng anh. Tôi lại được học hỏi ở anh sự chu đáo, kỹ năng động viên khích lệ tiếp viên trẻ để họ tự tin hơn, phát huy thế mạnh của bản thân.

TVT Phạm Minh Hiền thấy may mắn và biết ơn người anh – người mà các thế hệ tiếp viên phía Bắc luôn gọi với cái tên rất đỗi kính trọng và trìu mến “Bác Phúc”.

Khi trở thành cán bộ quản lý, tôi may mắn lại được anh sát cánh chỉ bảo hướng dẫn từng kỹ năng làm việc văn phòng. Anh tỉ mỉ từ những cách thức soạn thảo văn bản cho đến việc giao tiếp qua điện thoại. Anh dặn dò “khi cầm điện thoại gọi cho ai, em cần chuẩn bị sẵn nội dung để cuộc gọi ngắn gọn mà vẫn đạt hiệu quả”.

Cứ vậy, mỗi ngày làm việc, mỗi chuyến bay đều cho tôi thêm ít nhiều kinh nghiệm và sau mỗi một nhiệm vụ được giao tôi lại có thêm một bài học. Phải nói rằng thành công của tôi ngày nay cũng có một phần không nhỏ công sức của anh Lê Minh Phúc.

Giờ anh đã đi xa nhưng mỗi lần chia sẻ với các học viên trên lớp hay với các đồng nghiệp trẻ trên các chuyến bay về anh tôi lại trào dâng một cảm xúc vô cùng kính trọng, biết ơn và thương tiếc. Anh đã và sẽ mãi là người truyền cảm hứng về sự yêu ngành yêu nghề, yêu lao động cho chúng tôi. Anh là người mà các thế hệ tiếp viên phía Bắc chúng tôi luôn gọi với cái tên rất đỗi kính trọng và trìu mến “Bác Phúc”.

Giờ đây, cùng sự phát triển của Vietnam Airlines sau 30 năm thành lập, các chuyến bay tăng nhiều hơn, đội ngũ tiếp viên đông đảo hơn, chúng tôi phải đối mặt với nhiều thách thức to lớn. Sự khó khăn về kinh tế toàn cầu, dịch bệnh bùng phát và những hệ luỵ kéo theo, sự cạnh tranh khốc liệt trên thị trường khi một loạt hãng hàng không trẻ ra đời buộc chúng tôi phải nỗ lực nhiều hơn. Nỗ lực để nâng tầm dịch vụ để tăng thêm trải nghiệm cho khách hàng, nỗ lực để giữ chân khách hàng và để khách hàng luôn tin yêu và lựa chọn chúng tôi – Hãng hàng không quốc gia Việt Nam.

Tôi tin rằng, không chỉ riêng tôi mà rất nhiều các đồng nghiệp của tôi luôn tự hào khi được khoác trên mình đồng phục có hình bông sen –  quốc hoa cũng là biểu tượng của cam kết về chất lượng dịch vụ đi khắp muôn nơi trên mọi miền tổ quốc và trên thế giới. Không chỉ là quảng bá cho Vietnam Airlines mà chúng tôi còn mang văn hoá thắm đượm bản sắc dân tộc đi năm châu bốn biển để thế giới biết đến đất nước Việt Nam vô cùng tươi đẹp, người dân Việt Nam vô cùng hiếu khách.

TVT Phạm Minh Hiền 4 – ĐTV


Cuộc thi “Khi tôi 30” được tổ chức nhằm chào mừng 30 năm thành lập Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam. Cuộc thi được phát động từ nay đến ngày 31/7/2023 và được kỳ vọng sẽ là nơi toàn thể CBNV VNA Group (bao gồm cả CBNV đã nghỉ hưu) chia sẻ cảm xúc, kỷ niệm, ký ức… của mình về Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam trong suốt quá trình gắn bó làm việc.

Các tác phẩm dự thi bao gồm các thể loại: Truyện ngắn, ký, ghi chép, thơ, bài hát. Trong đó mỗi bài dự thi được khuyến khích không quá 2.000 chữ, được viết bằng tiếng Việt hoặc tiếng Anh (có hình ảnh minh hoạ).

Share bài viết:

Bình luận 1

  1. Yindo nói:

    Bài viết rất chân thành và xúc động quá ạ ♥️! TVT Hiền 4 bây giờ cũng đã và đang là “Inspirational person” cho rất nhiều tiếp viên học tập và noi theo👏👏👏

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.