[Valentine] Công thức tình yêu của cặp đôi tiếp viên hàng không từ hai miền Nam – Bắc

Người ta nói “vợ chồng cùng nghề đâu dễ cảm thông”, nhưng con đường từ hẹn hò cho tới hôn nhân của cặp đôi Nguyễn Cao Minh – Trương Thụy Kiều Oanh lại nhờ có sự đồng cảm và chia sẻ với nghề tiếp viên hàng không hãng VNA mà càng thêm gắn bó. 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

alt text
Vợ tôi xinh đẹp, mới nhìn thấy lần đầu thôi tôi đã ngẩn ngơ (Ảnh: NVCC).

Tôi là TVHK VNA căn cứ Hà Nội (HAN), còn vợ tôi là đồng nghiệp đầu Sài Gòn (SGN). Lần đầu tiên hai người gặp nhau là trên chuyến bay chung HAN-SGN ghép hai tổ Nam Bắc. Vợ tôi xinh đẹp, mới nhìn thấy lần đầu thôi tôi đã ngẩn ngơ. Rất may, cùng là đồng nghiệp nên chúng tôi bắt chuyện cũng dễ dàng.

Thật do duyên số, đợt ấy nhân lực tiếp viên ngoài HAN rất thiếu nên phải điều động người lao động trong SGN ra bay giúp nhiều chuyến bay ngoài thủ đô. Vậy nên vợ tôi có nhiều lần chuyển sân ra HN để bay. Chúng tôi có duyên và đồng điệu. Tôi hay đưa vợ đi thăm quan Hà Nội, đi ăn những món ngon đặc trưng miền bắc. Có lẽ, tình yêu đến nhanh nhất là qua đường dạ dày. Chúng tôi yêu nhau từ đó, giữa những ngày mùa đông giá rét. 

Vì đặc thù công việc xa nhà triền miên, nên thực sự nếu ko có sự ưu ái và giúp đỡ hết mực của hai bên gia đình nội ngoại, tình yêu của chúng tôi cũng ko thể đơm hoa kết trái cho đến ngày hôm nay, một cô con gái và một cậu con trai rất đáng yêu ngoan ngoãn mạnh khỏe.

alt text
alt text

Ngày đôi ta về một nhà (Ảnh: NVCC).

Công việc liên tục ngày đêm đảo lộn, tội nghiệp nhất là hai đứa nhỏ ở nhà ngóng trông bố mẹ. Cũng may là có ông bà ngoại yêu hai cháu còn hơn cả bản thân mình. Bà ngoại chu đáo, lúc nào cũng ở bên hai đứa nhỏ, dù ốm đau bệnh tật, thay bố đưa cháu đi viện, thay mẹ chăm sóc hai đứa từ bữa ăn đến giấc ngủ đến cả những câu truyện cổ tích tươi đẹp hàng đêm êm đềm đi vào giấc mơ trong veo của con trẻ. 

alt text
Gia đình 4 người chúng ta (Ảnh: NVCC).

alt text
Công việc liên tục ngày đêm đảo lộn, tội nghiệp nhất là hai đứa nhỏ ở nhà ngóng trông bố mẹ (Ảnh: NVCC).

Đối với TVHK, ngày nghỉ thường không cố định, còn ngày nhận lương thì luôn là ngày lễ lớn. Vô tình, ngày nghỉ của hai vợ chồng trùng nhau, chúng tôi sẽ đưa ông bà và các con đi ăn sáng, cà phê, rồi cả nhà cùng đi chợ đi siêu thị đi mua quần áo giày dép đồ chơi… Đôi lúc, đổi vị, cả gia đình cùng nhau đi công viên hay sở thú cho lũ trẻ được chạy nhảy nô đùa và kết thân với động vật cây cỏ. Chiều tối, hai vợ chồng tôi cùng nấu nướng một bữa ăn ấm cúng đoàn tụ.

alt text
Cứ nghĩ đến hai con chim non đang chiêm chiếp ở nhà mong bố mẹ về từng giờ từng phút để được gần gũi bố mẹ là mọi mệt mỏi tan biến (Ảnh: NVCC).

Công việc thức đêm dậy sớm đôi khi gây hao mòn tinh thần, dễ dẫn đến tình trạng mệt mỏi uể oải. Nhưng cứ nghĩ đến hai con chim non đang chiêm chiếp ở nhà mong bố mẹ về từng giờ từng phút để được gần gũi bố mẹ, rủ bố mẹ chơi đồ hàng hay trùm chăn làm con ma doạ hai đứa chạy la hét sôi nổi khắp phòng là mọi mệt mỏi tan biến. Chỉ mong, chuyến bay tốt đẹp để mau mau trở về với gia đình nhỏ.

Hồi chưa có con, hai vợ chồng tôi thường viết đơn nguyện vọng xin đi bay cùng nhau suốt, tha hồ du lịch châu Âu châu Á. Nhưng lúc có con rồi, chúng tôi lựa chọn bay trái múi giờ nhau, chấp nhận vợ chồng ít có cơ hội gặp nhau hơn, để con cái luôn có bố hoặc mẹ ở gần bên.
Mùa hè, Giáng Sinh, Tết âm lịch là hững đợt bay cao điểm, tình cảm vợ chồng đôi lúc có bớt nồng nàn vì khó có thể gặp nhau lâu, thiếu hẳn nến và hoa hồng. Nhưng bù lại, ở nhà luôn có hai ngọn lửa nhỏ ấm áp cháy lung linh tỏa sáng, không ai muốn lạc đường về nhà.

Điều làm tôi cảm phục, trân trọng và yêu thương vợ nhất, đó là tình yêu mà vợ dành cho gia đình và đặc biệt là dành cho các con. Tình mẫu tử thiêng liêng vô bờ bến chắc chắn là bản năng tốt đẹp nhất của người phụ nữ Á Đông.

alt text
alt text
alt text

Tình mẫu tử thiêng liêng vô bờ bến chắc chắn là bản năng tốt đẹp nhất của người phụ nữ Á Đông (Ảnh: NVCC).

TVHK đúng là có sức dẻo dai phi thường. Tôi viết những dòng này khi đang trong tâm bão của đại dịch Corona. Chúng tôi đã trải qua thời kỳ SARS, bay vào Nhật khi xảy ra sự cố cháy nhà máy điện hạt nhân,  đi đến Lybia đáp ở Hi Lạp đón đồng bào trong tâm chiến tranh bom đạn. Giờ, chúng tôi ngồi đây khỏe mạnh và bình thản tâm sự cùng bạn. Ngày mai chúng tôi vẫn thực hiện nhiệm vụ bay như bình thường, rồi lại mong đi đến nơi về đến chốn một cách lành lặn bỉnh an để gia đình đoàn tụ.

Dù luôn có những lúc vui buồn với công việc, nhưng thực sự gia đình tôi là gia đình VNA, đã thích nghi và cùng chung nhịp đập trái tim với VNA. Nói rằng biết ơn thì hơi bị khách sáo, nhưng đã là người một nhà thì chẳng cần nói nhiều. Chỉ cần luôn cảm nhận rõ nhịp đập chân thật và chung thủy ở trong trái tim mỗi người là đủ.

PS: Vài ngày nữa là Valentine rồi, có thể anh không thể ở nhà để mua nến và hoa hồng nhưng chắc vợ yêu không giận anh đâu nhỉ. Đồng nghiệp hiểu nhau mà. Luôn yêu em và yêu gia đình bé nhỏ của anh!

alt text
Mãi yêu em (Ảnh: NVCC).

Nguyen Cao Minh 12-Crew

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.