Thanh kẹo Socola ngon nhất!

Tôi một lần nữa thật vinh dự và tự hào khi biết mình là một trong những thành viên của tổ tiếp viên thực hiện chuyến bay lịch sử thương mại thường lệ, chuyến bay không điểm dừng đầu tiên giữa Việt Nam và Mỹ.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Vào 10h42 sáng ngày 29/11 theo giờ Việt Nam, chuyến bay mang số hiệu VN98 đã chính thức hạ cánh tại sân bay San Francisco, mọi cảm xúc vỡ oà trong tiếng vỗ tay của tất cả các hành khách.

Tự hào, vinh dự và đương nhiên không thể thiếu những kỷ niệm, cảm xúc trên chuyến bay đầy niềm vui này. Và ngay lúc này, tôi muốn được chia sẻ ngay cảm xúc của mình đến các bạn, tôi xin phép được đăng tải 1 trong 2 lá thư mà hành khách đã dành cho mình trong cả 2 chặng bay.

alt text
alt text

Tôi một lần nữa thật vinh dự và tự hào khi biết mình là một trong những thành viên của tổ tiếp viên thực hiện chuyến bay lịch sử. (Ảnh: NVCC).

Trên chặng về, trong ca trực của mình, tôi đang đi kiểm tra khoang khách, vì đang trong thời gian nghỉ nên hầu như tất cả hành khách trên khoang tôi phụ trách đều đang nghỉ ngơi.

Tôi chợt thấy một bác đang loay hoay tìm kiếm gì đó, tôi liền tới bên cạnh, ngồi sát bên ghế ngồi của bác, tôi hỏi : “dạ, thưa bác, có phải bác đang tìm đồ đạc của mình phải không ạ? Cháu có thể giúp gì cho bác không? Cháu xin phép được giúp bác bật đèn nhé”?

Ngay lập tức bác bảo tôi “không cháu ạ”.

Tôi cũng hơi bất ngờ, cho đến khi bác nói câu sau: “bật đèn sợ khách ở trên họ chói mắt, họ lại tỉnh giấc”.

Nghe xong câu trả lời của bác thì tôi thở phào nhẹ nhõm, tôi bảo bác “bác chờ cháu một chút”, sau đó mở tủ đồ cá nhân lấy điện thoại của mình, rồi dùng chế độ đèn pin giúp bác tìm đồ.

Sau khi tìm thấy đồ của mình thì bác hỏi tôi: “à cháu ơi, bác muốn thay sim điện thoại, mà bác quên cái mở sim ở Mỹ, cháu có thể giúp bác không?”.

Đến đây thì tôi chợt nghĩ và tủm tỉm cười, đúng là tiếp viên mình cái gì cũng có thể nghĩ ra được các bạn ạ. 

Tôi trả lời bác và quay vào lấy bảng tên của mình, tôi nhớ phần sau có gim cài có thể thay thế được khay chọc sim.

Bác cười và vui lắm, liền lấy trong túi và đưa tôi mấy thanh socola, bác bảo bác tặng con nhé.Bác cảm ơn tôi lần nữa rồi hỏi tên, tôi thực sự cảm thấy xúc động lắm.

alt text
Thanh kẹo Socola ngon nhất! (Ảnh: NVCC).

Quay vào bếp, tôi chợt nghĩ, đôi khi những hành động tưởng chừng giản đơn và nhỏ bé, nhưng kịp thời, đúng lúc đúng chỗ, nhất định sẽ chạm đến cảm xúc và trái tim của khách hàng.

Và tôi chợt nhớ đến 5 điều cam kết của Tiếp viên, mà tôi đã được Team leader của mình chị Hải Nga 7 truyền tải và nhắc tôi và các bạn nhóm 5.07 học thuộc trong các buổi tập huấn team của mình.

“Tôi sẽ chủ động quan sát, lắng nghe để hiểu được giá trị dịch vụ mà hành khách cần, tìm kiếm cơ hội để đáp ứng nhu cầu của hành khách với mức độ đáng ngạc nhiên”.

Với tôi, dịch vụ hoàn hảo nhất và khác biệt nhất đó là dịch vụ đến từ trái tim, đến từ sự tận tâm và từ chính đáy lòng mình, luôn coi khách hàng là trung tâm, là sự ưu tiên hàng đầu.

Tôi tin rằng, không chỉ riêng tôi, mà tất cả các anh chị, các bạn trong chuyến bay này ai ai cũng luôn mang đến những ấn tượng và giá trị nhất định về dịch vụ cho khách hàng, bằng cả trái tim, một dấu ấn rất riêng mang thương hiệu VNA. 

Vậy là tôi đã hoàn thành thành công chuyến bay lịch sử, chuyến bay là thành quả của sự cố gắng miệt mài và không ngừng nghỉ của VNA trong suốt 20 năm qua.

Bằng cả tấm lòng mình, tôi cảm ơn vì những hành trình bay tuyệt đẹp và đong đầy cảm xúc, và không quên vừa nhâm nhi những thanh kẹo socola, vừa viết ra những chia sẻ này.

Cảm ơn VNA, cảm ơn các anh chị đồng nghiệp đã góp phần mang lại cho tôi thêm những hành trình bay đáng nhớ.

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.