“Ngã rẽ” vốn chẳng ngờ tới
Theo định hướng ban đầu, sau khi tốt nghiệp chuyên ngành Quản trị kinh doanh tại trường đại học, chị sẽ “chọn mặt gửi vàng” với những công việc liên quan đến sale, marketing hay nhân sự. Tuy nhiên, dưới sự sắp đặt của “ông trời”, công việc của chị hiện là tiếp nhận và tư vấn cho khách hàng sử dụng những sản phẩm của VNA.
Nhớ lại thời điểm mới “chân ướt chân ráo”, công việc thực tế lại không “dễ xơi” như chị tưởng tượng. “Lúc ban đầu, tôi đã nghĩ công việc mình làm có vẻ khá đơn giản và ai cũng làm được, nhưng càng làm tôi mới thấy công việc của tôi khá thú vị.”
Đối với công việc tiếp nhận thông tin và tư vấn, một trong những kỹ năng buộc phải có chính là thấu hiếu. Không chỉ xử lý các vấn đề về nghiệp vụ chuyên môn, khách hàng đôi khi mong muốn được lắng nghe, chia sẻ về cả những câu chuyện đời thường.
Bên cạnh đó, công việc này còn đòi hỏi phải thường xuyên cập nhật công văn, chính sách chuyên môn kết hợp với sự khéo léo, nhanh nhạy trong giao tiếp và xử lý tình huống với khách hàng.
“Chỉ cần một chút sơ suất của tôi có thể gây ra hậu quả không đáng có đối với chính bản thân lẫn hình ảnh của công ty. May mắn cho tôi là tôi có được những người đồng nghiệp,những người anh, người chị trong ngôi nhà VNA truyền lại những kỹ năng và kinh nghiệm trong công việc mà mọi người đã gắn bó từ lâu. Đấy là những thứ mà khi còn ngồi học trong nhà trường không thể có mà phải trải qua một quá trình đúc kết từ thực tế làm việc.”, chị Phương Anh tự hào với những hành trang mà bản thân đã gặt hái được cho đến hiện tại.
Những “món quà” làm động lực tiến bước
8 năm gắn bó với VNA là biết bao những kỷ niệm chẳng thể nào quên của chị Phương Anh với các khách hàng. Tuy nhiên, có một kỷ niệm ngay từ khi mới gia nhập VNA đến giờ vẫn khiến chỉ hạnh phúc khi nhớ lại dù ký ức về vị khách hàng đã phai nhạt đi nhiều.
“Đó là vào một buổi trực làm việc cuối tuần, tôi đã không còn nhớ rõ nội dung chi tiết trong tình huống khi ấy mà chỉ còn vài ấn tượng rằng người khách ấy là 1 bác trai cao tuổi. Bác sống ở nước ngoài nhiều năm và ra phòng vé để đổi vé.”
Theo ký ức của chị Phương Anh, hai người đã phải cần đến hàng tiếng đồng hồ để trao đổi thông tin,giải thích vấn đề để đưa ra được phương án giải quyết cuối cùng. Sau đó, bác có chụp cho chị một bức ảnh kỉ niệm vì sự hài lòng trong cách xử lý tình huống dành cho bác.
Câu chuyện sẽ không có gì đáng nói cho đến một vài ngày sau đó, khi chị đi làm và được các chị đồng nghiệp nói hôm qua có người khách cao tuổi đến tìm tôi để cảm ơn và tặng quà. Đó là bức ảnh mà bác đã chụp cho chị vào ngày làm việc hôm trước cùng với 1 túi trứng gà mà bác đã mất công đạp xe đạp bất chấp trời mưa đến tận phòng vé chỉ để muốn cảm ơn chị.
“Tôi đã rất bất ngờ và cũng rất cảm ơn bác vì hành động này như là 1 sự công nhận dành cho bản thân tôi và đó cũng chính là 1 trong nhiều động lực khiến cho tôi muốn gắn bó với VNA, để tôi có thể gặp thêm nhiều vị khách, lắng nghe và giúp họ phần nào giải quyểt vấn đề trong khả năng của mình.”
Những cảm xúc trên có lẽ cũng chính là động lực để chị vượt qua những khó khăn trong công việc chuyên môn như các quy định và chính sách mới luôn thay đổi và cập nhật liên tục.
Áp lực công việc từ đó cũng trở thành “lò xo” thúc đẩy chị luôn phải nâng cao tinh thần, chủ động tìm hiểu về chuyên môn nghiệp vụ một cách nhanh chóng, chính xác và cẩn thận để có thể xử lý công việc hiệu quả,đạt được sự hài lòng của khách hàng.
“Không phải lúc nào bạn cố gắng cũng thành công nhưng phải luôn cố gắng để không hối tiếc khi thất bại”. Luôn giữ vững tôn chỉ của bản thân trong công việc, vinh dự được vinh danh tại Hội nghị thi đua của TCT vừa qua chính là “trái ngọt” sau hành trình nỗ lực không ngừng của chị.
Với chị Phương Anh, niềm tự hào này có thể được ví như “bệ phóng” để bản thân tiếp tục nỗ lực cống hiến cho VNA. “Là một trong những người lao động tiêu biểu của VNA, tôi luôn nỗ lực cố gắng hoàn thiện và nâng cao những kỹ năng nghiệp vụ cá nhân, sẵn sàng phối hợp và hoàn thành công việc được giao 1 cách hiệu quả nhất để có thể đóng góp 1 phần nhỏ bé của mình vào sự phát triển chung của TCT.”
Vu Hoang Quy – COMM