[Vietnam Airlines trong tôi là…] Hành trang trưởng thành

Từ những lời khuyên “nên từ bỏ”, chị Vương Thị Bích đã bước qua giới hạn của chính mình để trở thành nhân viên phục vụ mặt đất tại VIAGS. Bằng nghị lực, tình yêu nghề và sự dẫn dắt tận tình từ thầy cô, đồng nghiệp, chị đã trở thành một phần trong hàng triệu câu chuyện gắn bó với “cánh chim sắt”.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

– Thôi, từ bỏ đi. Thi thố gì nữa! Giờ mới được 320 điểm, thì bao giờ vươn tới 450 điểm TOEIC hả con?

– Mẹ cho con học thêm một lần nữa thôi. Con sẽ cố hết sức ạ!

Thoáng đó mà đã 10 năm trôi qua, kể từ cái ngày tôi năn nỉ mẹ, xin cho học TOEIC để được trở thành nhân viên phục vụ mặt đất tại công ty TNHH MTV DVMĐ Sân bay Việt Nam.

Ngày còn nhỏ, tôi biết đến sân bay qua những tấm ảnh của bố mình tham gia huấn luyện bên những chiếc máy bay chiến đấu để bảo vệ Tổ Quốc. Lớn lên, mấy lần theo bố ra sân bay tiễn họ hàng, tôi bắt gặp hình ảnh những cô tiếp viên mặt đất thướt tha trong tà áo dài xanh, miệng tươi cười với tất cả mọi người, rồi cả những náo nhiệt của khách hàng năm châu, mọi miền tổ quốc tựu về, mà tôi đã nuôi trong mình ước mơ được làm công việc đó.

Rồi một ngày, tôi đã chạm đến ước mơ của mình, nhận được tin báo trúng tuyển vào công ty TNHH MTV DVMĐ Sân bay Việt Nam mà cả nhà vẫn trêu tôi rằng tôi vui như niềm vui Việt Nam được giải phóng.

Đúng vậy, làm sao mà không vui được cơ chứ, khi được đứng trong hàng ngũ nhân viên của hãng hàng không quốc gia Vietnam Airlines, bằng những sự nghiêm túc trong việc thực hiện kỉ luật, mềm dẻo trong kĩ năng giao tiếp và chỉn chu trong diện mạo mà tôi đã thay đổi mình rất nhiều.

Kể từ khi vào Vietnam Airlines, tôi đã phát triển bản thân theo hướng tích cực hơn (Ảnh: NVCC)

Đến với VIAGS tôi được thầy cô dạy cho từ cử chỉ đi lại cho đến cách ứng xử với hành khách. Để có thể hãnh diện mặc trên mình chiếc áo dài xanh, mỗi nhân viên chúng tôi cũng phải học tập và trau dồi không ngừng cả về trình độ Tiếng Anh lẫn kĩ năng sống, kĩ năng thương lượng, làm hài lòng khách hàng.

Tôi được tham gia rất nhiều khoá, những chương trình, lớp học khác nhau như: “Nét xinh rạng ngời”, “Dịch vụ nâng tầm”… để làm dần hoàn thiện bản thân mình, trở nên xinh đẹp hơn về ngoại hình, khéo léo hơn trong giao tiếp.

Những lớp học nhằm hoàn thiện bản thân mình (Ảnh: NVCC)

Không những thế, chúng tôi còn được ban lãnh đạo công ty tận tay làm những chai nước sinh tố dưa hấu mát lành, rồi nấu chè, làm bánh… để tiếp sức cho nhân viên trong những ngày cao điểm mùa hè. Những chân thành, quan tâm mà lãnh đạo, thầy cô dành cho chúng tôi đầy ắp như vậy làm sao mà không vui như niềm vui giải phóng cho được!

Những “món quà” đặc biệt từ các lãnh đạo, thầy cô (Ảnh: NVCC)

Nhờ làm việc tại hãng hàng không Vietnam Airline mà tôi có thể gặp gỡ với rất nhiều người, trong những hoàn cảnh khác nhau để hiểu hơn về văn hoá, dấu ấn vùng miền. 

Và có những lần làm nhiệm vụ ở cửa an ninh, tôi được chứng kiến rất nhiều những cảnh chia xa là vợ – chồng, mẹ – con hay tình cảm đôi lứa.. đều là những khoảnh khắc thiêng liêng vô cùng, giúp tôi trân trọng hơn tình cảm giữa con người với con người. 

Nơi đây giúp tôi thấy được sự quan tâm săn sóc của những ông chồng dành cho những bà vợ khi mang bầu, của những ông bố bà mẹ lặn lội từ miền Nam ra ngoài Bắc để dốc sức chữa cho con khỏi bệnh, của những người con khi đưa bố mẹ đi tản cư vào Nam để tránh cái rét thấu da cắt thịt của miền Bắc những ngày đông…. Yêu thương có đâu xa vời!

Công việc giúp tôi và đồng nghiệp của mình có thể vui cùng niềm vui của cả nước khi đội tuyển bóng đá U23 giành chiến thắng trở về trên những chiếc máy bay Vietnam Airlines mang màu xanh quê hương, và cũng là lúc tôi – đồng nghiệp – những người con đất Việt đau đáu nỗi lo, chiến đấu với đại dịch COVID-19. 

Khi mà cả nước đang nóng bỏng với những thông tin số người mắc COVID-19 ngày một gia tăng, chúng tôi – nơi tuyến đầu đối diện với dịch bệnh, vẫn vững niềm tin, làm thủ tục cho các bác sĩ lên đường cứu trợ miền Nam đi qua đại dịch. Đó – nơi chúng tôi chia ngọt, sẻ bùi với nhau trong những sự kiện trọng đại của đất nước. Niềm tự hào kể sao cho hết!

Tôi vẫn hay kể với người nhà rằng: “Làm việc cho hãng hàng không quốc gia Việt Nam con lãi nhiều lắm bố mẹ ạ. Đó không chỉ là niềm tự hào khi được mặc chiếc áo dài đi làm, đại diện cho vẻ đẹp truyền thống của dân tộc mà còn là cả một “bầu trời” yêu thương mà các vị khách từ khách từ khắp mọi miền dành cho mình”.

“Good luck for your baby”, “Good luck for you”, “Mẹ tròn con vuông nhé!”… Lúc ấy, em bé trong bụng tôi cũng đạp mau hơn. Chắc con cũng đang vui vì những lời chúc ấy lắm.

Hay đó còn là những tin nhắn, lời comment đầy bất ngờ từ những yêu thương mà khách hàng vẫn nhớ đến mình sau nhiều năm:

“Cô là khách hàng ấn tượng về cháu mà chưa có dịp quay lại sân bay để tặng cháu quà cảm ơn vì chuyến bay Đà Nẵng 7h tối cách đây 2 năm…”

Tôi tin rằng khi những yêu thương ấy được gieo lên ở khắp mọi nơi, khắp mọi hành khách thì chú chim sắt Vietnamairlines sẽ luôn vững vàng đôi cánh để nhân lên nhiều hành trình 30 năm, ghi lại dấu ấn lên hàng triệu trái tim nữa.

  Cuộc thi viết “Vietnam Airlines trong tôi là…” là nơi để mỗi cán bộ, nhân viên trải lòng, sẻ chia những ký ức, những khoảnh khắc khó quên trên hành trình đồng hành cùng “cánh chim xanh”.

Thời gian nhận bài dự thi: Từ 26/3 đến 26/6/2025

Email nhận bài dự thi: contest@vietnamairlines.com

Vuong Thi Bich - VIAGS
Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.