Có lẽ sân bay là nơi chứng kiến nhiều niềm vui, niềm hạnh phúc, cũng là nơi chứng kiến nhiều sự chia ly, nỗi buồn và cả những mảnh đời bất hạnh. Là nhân viên gắn bó gần 20 năm với Hãng hàng không quốc gia, tôi cũng chứng kiến hàng ngàn niềm vui, niềm hạnh phúc và cũng gặp không ít mảnh đời bất hạnh, gặp những nỗi đau mà tôi chỉ cảm nhận được phần nào.
Và một trong những kỷ niệm đáng nhớ đã theo tôi từ khi mới bước chân vào làm việc, và chính kỷ niệm ấy cũng thôi thúc tôi yêu và gắn bó công việc đến tận bây giờ là khi tôi gặp một phận đời éo le. Đó là một buổi chiều đông đúc trên sân bay. Một hành khách bế trên tay một em bé tật nguyền, không đi được, sức khỏe yếu. Nhận thấy đây là một trường hợp đặc biệt cần kiểm tra sức khỏe nên tôi có lựa lời mời bác sỹ khám cho em bé.
Ngay lập tức, người bố nghĩ “họ sẽ không được bay” nên ông lớn tiếng đập bàn quát tháo. Ông nói: ”Tôi đưa con tôi đi chữa bệnh, có lý nào các cô không cho chúng tôi đi. Các cô có tình người không?”, và dùng rất nhiều lời lẽ nặng nề mắng tôi.
Ánh mắt ông ánh lên sự bi thương, sự bất lực và tình thương của người bố dành cho con. Mặc dù bị những từ ngữ nặng nề đó chĩa vào mình, nhưng trước ánh mắt đó của người bố, trái tim tôi cũng như bị bóp nghẹt lại.
Dùng những lời lẽ nhẹ nhàng, tôi giải thích cho ông hiểu về những rủi ro với con nếu không được kiểm tra kỹ trước khi bay. Cuối cùng, ông cũng đồng ý để bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho con. Khi cháu đủ điều kiện bay, ngay lập tức tôi bố trí xe lăn để phục vụ cháu, động viên người bố cũng như xoa dịu người con.
Cũng từ đó, mỗi chiều thứ 6 tôi lại chờ đón để làm thủ tục cho hai bố con, cùng hai bố con trên hành trình dài chữa bệnh. Từ sự thù ghét ban đầu, ông đã coi tôi như người thân trong nhà.
Nếu lúc đó, vì lời mắng mỏ mà tôi tự ái không làm thủ tục cho con, có lẽ người bố sẽ mất đi không chỉ một chuyến bay, mà mất cả niềm tin vào Hãng hàng không quốc gia và cả vào cuộc sống.

Tôi hiểu rằng, nghề phục vụ hoàn toàn phải làm từ tâm. Chính vì vậy mà gần hai chục năm nay, dù công việc vô cùng vất vả, tôi vẫn không hề bỏ cuộc, vẫn tin và yêu nghề như những ngày đầu tiên.
Có nghề nào toàn hoa hồng đỏ thắm
Có nghề nào không gian khổ bước chân
Nghề của em – nghề làm dâu trăm họ
Nên vất vả quanh năm, bận rộn suốt bốn mùa
Nghề của em bạn cùng mưa cùng nắng
Sân đỗ mùa hè 60 độ chẳng sai
Mùa lạnh sang gió lùa cắt thịt
Manh áo dài chẳng xua nổi gió đông
Nghề của em làm vui lòng trăm họ
Trăm họ nghìn lời chẳng kể đúng sai
Có những khi khách nặng lời trách mắng
Cúi nhẹ đầu ngăn giọt nước mắt rơi
Nghề của em là trăm đường vất vả
Nên tôi rèn em của hôm nay
Bao vất vả chông gai không nản bước
Giữ nụ cười sưởi ấm cả đêm đông
|
Cuộc thi viết “Vietnam Airlines trong tôi là…” là nơi để mỗi cán bộ, nhân viên trải lòng, sẻ chia những ký ức, những khoảnh khắc khó quên trên hành trình đồng hành cùng “cánh chim xanh”. Thời gian nhận bài dự thi: Từ 26/3 đến 26/6/2025 Email nhận bài dự thi: contest@vietnamairlines.com |









