– – – – – – – – – – –
Người công nhân tuyến đầu
Trúng vào mùa COVID
“Hàng không” đầy âu lo
Sợ gặp mấy ông ho
Là mình thành F1
Ở nhà là trụ cột
Lại phải đi cách ly
Nhưng công việc phải đi
Dẫu nguy cơ cao lắm
– – –
Bình thường cười tươi tắn
Nay chỉ thấy xoe tròn
Môi cũng chẳng cần son
Vì khẩu trang che kín
Dù check-in vui tính
Hay boarding luôn chào
Thì cũng biết làm sao
Chỉ cười qua đôi mắt
– – –
Đội “đến” càng nghiêm ngặt
Vì khách vùng dịch về
Vũ Hán thì quá ghê
Châu Âu càng kinh khủng
Nhật, Hàn thì đang “thủng”
Đông Nam Á thì “toang”
Trong nước cũng bàng hoàng
Mỗi lần khách dương tính
– – –
Vì giấy, rác trên khoang
Vừa dọn vừa hoang mang
Cái nào còn Cô vít?
Khẩu trang đeo kín mít
Găng tay luôn sẵn sàng
Cồn xoa tay luôn mang
Để hoàn thành nhiệm vụ
– – –
Tuyến đầu vẫn bám trụ
Vẫn chiến đấu kiên cường
Kể cả gọi lên đường
Sang tận bên ‘ổ dịch”
Đón đồng bào “nguy kịch”
Viện trợ lúc khó khăn
Dù công việc nhọc nhằn
Nhưng vẫn không chùn bước.
Hà Nội mùa COVID-19
Ngô Trung Thành – Trung tâm Đào Tạo – VIAGS









