– – – – – – – –
Ta đang sống những ngày đầy biến động
Hồi hộp, lo âu, phấp phỏng, đợi chờ
Chưa kịp vui trọn những ngày xuân mới
Đại dịch bung, thật chẳng ai ngờ.
Nào đâu thể án binh bất động
Ai cũng cần ăn, cần uống, cần đi
Cần lao động và cần học tập
Và vẫn cần hít thở giống mọi khi.
Ai đó ốm hẳn là cần bác sĩ
Gặp kẻ bất lương thì đã có công an
Đường phố sạch nhờ môi trường đô thị
Giao dịch tiền nong vẫn phải có ngân hàng
Và những ai không thể đừng di chuyển
Thì hàng không luôn ở đó sẵn sàng
Đón những đồng bào từ nơi tâm dịch
Về với quê hương – đất Mẹ dịu dàng
Nên những phi công, những người thợ máy
Những chàng trai, cô gái tiếp viên
Những “sup“, những “co”, “tài liệu” cùng thương vụ…
Luôn sẵn sàng dù mưa, nắng, ngày, đêm
Hồi hộp dõi theo từng chuyến bay đi, đến
Đồng nghiệp ơi, mong tất cả bình yên.
Thứ sáu, mười ba, đưa về tin xấu
Gắng kìm lòng, mà vẫn nhói trong tim.
Nhưng giữa bão mà thấy sao ấm áp
Bè bạn khắp nơi thăm hỏi, động viên
Cảm động lắm, được mến yêu nhiều thế
Nên với cuộc đời tôi vẫn vững lòng tin
Chắc chắn thế, ngày mai trời lại sáng
Cơn bão qua, tất cả sẽ bình yên
Giữa trời xanh, nắng vàng, mây trắng
Rạng rỡ nụ cười những cô gái tiếp viên.
Chúc chúng ta ngày mới an lành. Tặng các anh chị em đồng nghiệp vài dòng chia sẻ. From Frankfurt with love!