VN5413 – Chuyến bay hồi hương khó quên

Tôi xin thay mặt cho tổ bay chuyến bay hồi hương VN5413 (ICN-VDO) chia sẻ một vài câu chuyện nho nhỏ trong chuyến bay ý nghĩa này.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Trong cuộc đời của mỗi tiếp viên, có lẽ quãng thời gian đi bay trong mùa dịch Covid-19 là quãng thời gian khó quên nhất.

Chúng tôi, từ những tiếp viên duyên dáng trong tà áo dài, búi tóc cao gọn gàng, giờ vẫn thật tự tin mặc những bộ đồ bảo hộ, đeo kính chắn giọt bắn, găng tay, khẩu trang. Và vì thế, nên có lẽ mỗi chuyến bay hồi hương được đưa đồng bào mình về nước sẽ luôn để lại trong lòng chúng ta những cảm xúc khó phai.

alt text
Đi bay trong mùa dịch Covid-19 là quãng thời gian khó quên nhất của các tiếp viên. (Ảnh: NVCC).

Trong chuyến bay hồi hương VN5413 (ICN-VDO) ngày 12/09 vừa qua, tôi may mắn được nhận nhiệm vụ quay phim, chụp ảnh tư liệu chuyến bay nên được đứng đón chào hành khách ngay từ cửa máy bay. Những hành khách đầu tiên mà tôi chào đón là các bạn du học sinh. Các bạn nói trong xúc động: “Chị ơi, em nhìn thấy màu xanh của Vietnam Airlines là em mừng muốn khóc luôn đó chị”. 

Tôi cũng cảm thấy thật nghẹn ngào, tôi động viên các bạn: “Các bạn có mệt không? Chúng ta cùng cố gắng thêm một chút nữa nhé, sắp về đến nhà rồi”. 

alt text
alt text

VN5413 – Chuyến bay hồi hương khó quên. (Ảnh: NVCC).

Sau đó, từ phía xa, các cô, các chú vẫy tay chào rất nhiều. Khi đi gần về phía cửa tàu bay, các chú hỏi: “Mấy đứa bay qua đây lúc nào vậy? Mới hồi sáng nay rồi các con đón khách quay về luôn à? Vậy mấy đứa cực quá, ráng lên nha!”. Tôi đáp: “Dạ không sao đâu ạ, được đón đồng bào mình về quê hương an toàn là tụi con vui rồi”. 

Xúc động nhất có lẽ là khi tôi dìu cụ bà xuống thang sau khi máy bay đáp xuống sân bay Vân Đồn. Qua lớp găng tay ấy, qua lớp khẩu trang ấy, tôi vẫn cảm nhận được tình cảm của cụ qua lời cảm ơn, nụ cười qua ánh mắt và cái bắt tay rất chặt. 

alt text
alt text

Một ngày không xa, chúng ta sẽ cùng nhau cất cánh lại trên bầu trời xanh thẳm kia.  (Ảnh: NVCC).

Một chuyến bay không phải quá dài, mặc dù các hộc đựng hành lý đã chật kín, mặc dù ai cũng thấm mệt, nhưng khi về đến Việt Nam, khi mở cửa tàu bay và chào tạm biệt hành khách của mình, nghe các cô cháu chú vừa cười to vừa cảm ơn tổ bay: “Về đến quê hương an toàn rồi con ơi”! mà trong lòng tôi cũng cảm thấy thật vui sướng. 

Có lẽ tất cả chúng ta đều đang trải qua giai đoạn khó khăn, nhưng tôi vẫn luôn tin chắc một điều, chúng ta sẽ luôn sát cánh cùng nhau, đồng hành cùng nhau, để rồi một ngày không xa, chúng ta sẽ cùng nhau cất cánh lại trên bầu trời xanh thẳm kia. 

Trần Thuỳ Dương 44

Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.