Cái nghề nó chọn người, sự nhiệt huyết tự bao giờ đã ngấm vào người các thầy như những giọt mồ hôi, ướt rồi lại khô, khô rồi lại ướt, các lớp đàn em cứ tiếp nối trưởng thành. Các thầy cũng quên đi tuổi xuân nơi đây bằng tình yêu nghề, lòng hăng say, nhiệt huyết.
Cái chuyện nghề, chuyện dạy cũng nhiều vui buồn mà chỉ có các Thầy sân đỗ mới cảm nhận hết, nó không giống với cách thông thường. Nó rắn rỏi, cứng cáp, pha chút (gai góc) từ cách truyền đạt kiến thức, từ những chỉnh sửa động tác, kỹ năng vận hành… Tính kỷ luật cũng chẳng khác (nhà binh) là mấy. Trong cái truyền đạt ấy nó là cả một tâm huyết của các Thầy, nếu nói (sai một li, đi một dặm) cũng không quá với cái nghề làm Thầy sân đỗ này.
Cứ thế ngày tháng trôi qua những giọt mồ hôi rơi xuống, để xứng đáng với hai tiếng Thầy giáo Thực hành.
Nhân ngày nhà giáo 20/11, thân tặng các Thầy giáo thực hành bài thơ đậm chất sân đỗ.
Có một nghề dầm mưa dãi nắng
Hao thanh xuân cùng ánh nắng chói chang
Trên nâng hàng lúc vào xe đẩy
Lúc cắm thang khi lại kéo hàng
Giọt mồ hôi đọng lại thành giáo án
Gắn cuộc đời vào những tiếng bô xe
Ánh mắt luôn canh với me tàu thật chuẩn
Thước ngắm cuộc đời là mép cửa máy bay
Điều chỉnh thời gian là tải trọng lên xuống
Gắn bó cuộc đời thầy trọn bước gian nan.