Làm hài lòng một khách hàng vốn chẳng phải điều gì đó quá đơn giản.
Điều này lại càng trở nên khó khăn hơn nếu đó là những khách hàng nhí, bởi các em cần được quan tâm, săn sóc nhiều hơn.
Và nếu như vậy, thì việc có đến 55 em nhỏ trên một chuyến bay thật sự là một thách thức lớn đối với bất cứ Tổ tiếp viên nào.
Đó là một chuyến hành trình vô cùng đặc biệt và của Tổ tiếp viên trên chuyến bay VN55 Hà Nội – London. Ngay sau khi nhận được thông tin sẽ có 55 em nhỏ trên chuyến bay, Tổ tiếp viên đã tổ chức họp bàn, phân công nhiệm vụ, thảo luận để đưa ra những phương án phục vụ tối ưu, đặc biệt là việc chăm lo cho những hành khách nhí đi một mình.
Chuyến bay khởi hành từ Hà Nội vào sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên còn chưa thức giấc, trái với khung cảnh tĩnh lặng khi ấy, không khí trên máy bay có phần “náo nhiệt” hơn nhiều bởi sự có mặt của 55 bạn nhỏ.
Có bé khóc vì nhớ ông bà, nhớ bố mẹ, có bé mệt vì phải đi đường xa từ Nghệ An ra Hà Nội để bay về Anh chuyến sáng sớm. Có bé thì bị đau bụng vì lạnh, có bé không muốn ăn vì buồn. Nhiều bé hiếu động cãi nhau với bạn bên cạnh và đòi đổi chỗ. Nhiều bé thì lại đòi ăn mỳ tôm… Những tiếng khóc, những âm thanh nhốn nháo vang lên khắp mọi nơi.
Không quá bất ngờ trước những gì đang xảy ra, Tổ tiếp viên đã bình tĩnh, khéo léo, lần lượt giải quyết tất cả “vấn đề” của các hành khách nhí có mặt trên chuyến bay.
Từ khi chào đón hành khách lên tàu bay, Tiếp viên trưởng đã giao từng trẻ em đi một mình cho mỗi tiếp viên ở các vị trí và phục vụ các em trong suốt chuyến bay. Mỗi tiếp viên đã sẵn sàng trong vai “ông bố trẻ, mẹ bỉm sữa” hay những người anh, người chị gần gũi, thân thương.
Dỗ dành từng bữa ăn chu đáo, buộc tóc cho các bạn nhỏ khi ngủ dậy, ẵm bế khi em bé khóc… Tất cả khiến cho hành trình bay đến Anh trở nên vô cùng ấm áp, không chỉ với các em nhỏ mà còn đối với đội ngũ tiếp viên.
Tuy nhiên, không phải hành khách đặc biệt nào cũng chịu “hợp tác” ngay khi lên chuyến bay, TVT Phạm Thị Thu Hà 20 nhớ lại: “Các tiếp viên đã rất cẩn thận và chu đáo khi phục vụ mỳ tôm nóng cho từng bé, dỗ dành các bé mệt không chịu ăn như những người thân trong gia đình. Tuy nhiên có bé Chu Rianna Minh Anh (6 tuổi) từ khi lên máy bay không nói gì, không chịu ăn uống, các cô chú hỏi gì cũng lắc. Nhưng sau khi được các cô chú ân cần dỗ dành, chăm sóc đã chịu ăn và xuống bếp vui đùa với các cô chú, nhờ cô TVT buộc tóc. Đó là khi chúng tôi biết, mình đã hoàn thành nhiệm vụ một cách đầy tình yêu”.
Trước khi máy bay hạ cánh, từng tiếp viên đã tối chỗ các bé dặn dò thật kỹ và khi máy bay hạ cánh đã trao gửi từng bé cho nhân viên mặt đất cùng hành lý cá nhân, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
Thế giới của người lớn chúng ta luôn phải phân tâm với hàng trăm vấn đề khác nhau, còn thế giới của các em vừa nhỏ bé lại vừa bao la. Nhỏ bé với ít mối quan tâm, nhưng bao la với tình yêu em dành cho những người xung quanh – dù cho họ chỉ đồng hành cùng các em trên một chuyến hành trình kéo dài 14 giờ. Những cái ôm tạm biệt, những nụ cười tươi nở trên môi, và đâu đó là cả cảm giác bịn rịn chẳng muốn tách rời – đó đều là những món quà vô giá dành cho Tổ tiếp viên.
Đúng như ai đó đã từng nói rằng: “Khi yêu thương đủ lớn mọi giới hạn điều được xóa nhòa”. Và có lẽ, tình cảm mà Tổ tiếp viên Hà Nội – London dành cho 55 bạn nhỏ trên chuyến bay VN55 chính là những minh chứng rõ ràng và chân thực nhất cho điều đó.