Như đã chia sẻ, thời điểm này, ai cũng như ai, đều… được ở nhà, mới dần nhận ra, công việc đáng quý thế nào. Những người được đi làm lúc này, còn hơn là trúng số độc đắc đúng nghĩa đen. Bởi giờ, đến các công ty xổ số còn ngừng quay số mà. TVHK cũng vậy. Bay nhảy quen rồi, giờ đứng trên mặt đất, cũng hơi khó cân bằng một chút.
Hàng ngày, tôi có thời gian nhiều hơn để đọc sách, rèn luyện sức khỏe tại gia, củng cố kiến thức nghề, và… đợi trúng số độc đắc. Giờ, trên mảnh đất hình chữ S này, mỗi ngày Vietnam Airlines chỉ được bay 10 chuyến bay quốc nội, không bay quốc tế, lịch bay của vài nghìn tiếp viên trống trơn. Ai được đi bay lúc này, quả thực là một hạnh phúc.
Và tôi trúng số độc đắc thật. Giải hơi lớn, có thể khiến bạn thấy… choáng váng. Sáng nay, tôi được gọi đi làm, đi làm xa, xa hơn từ Bắc vào Nam, bay hẳn đi nước ngoài. Chuyến bay xuất hành Tết Cô Vy, đưa hành khách từ Việt Nam về lại Đức.

Đi bay dịp Tết Cô Vy tháng 4, bạn có nghĩ TVHK cần chuẩn bị gì không?
Trước tiên, yếu tố tâm lý. Ai cũng biết, tiếp viên là những người rất giỏi dỗ dành trấn an người khác. Chúng tôi gặp những hành khách mắc chứng sợ độ cao mà lại bay đi du lịch từ châu này sang châu kia những mười mấy giờ bay trên độ cao 10km, liên tục người ta sợ hãi, máy bay rung lắc nhẹ là khóc sùi sụt, chúng tôi cần nhẫn nại thông cảm cùng họ vượt qua nỗi sợ này.
Chúng tôi cũng gặp những em bé sơ sinh vài tháng tuổi đã phải xa mẹ, theo tay người nhà từ nước ngoài về Việt Nam, khóc ngặt ngoẹo rất thương, người nhà dỗ không nín, nhưng khéo chọn sao, tiếp viên bế ẵm lại ngủ ngon lành.

Chúng tôi gặp những hành khách bị tai nạn nặng nề đau đớn, suốt chuyến bay, không chỉ hỗ trợ bác sĩ, mà tiếp viên còn trấn an, giúp người bệnh cảm thấy nhẹ nhàng hơn… Như một chiếc cốc đầy, rót nước ra những tách nhỏ xung quanh, bản thân chiếc cốc ấy cũng cần được đong đầy lại.
Bản thân tiếp viên cũng là con người, cũng có những hoang mang, nên chúng tôi kết nối và khích lệ nhau. Tiếp viên trưởng tạo một phòng chat cho cả tổ đi Đức, chủ động làm quen lại với nhau trước, cùng động viên nhau, tạo cho nhau niềm hứng khởi với công việc. Bởi có chủ động yêu công việc, mỗi người sẽ không còn thấy mình phải làm việc nữa, mà đang hưởng thụ điều mình yêu thích. Tích cực với đồng nghiệp rồi, chúng tôi cũng nhắc nhở nhau dỗ dành những người thân ở nhà. Làm cho người nhà thấy an tâm hơn về mình, có vậy, bay đi xa, mới thấy ấm lòng và tươi tỉnh.
Thứ hai, công việc cần chuyên nghiệp. Ngành bay đình trệ, nên ai cũng cần chủ động khởi động cho chu đáo khi có chuyến bay bất ngờ, và tiếp viên trưởng cũng cần chu đáo với cả tổ tiếp viên. Tiếp viên không giống như khách được.
Chúng tôi cập nhật kiến thức về an toàn cũng như dịch vụ trên không liên tục, nhất là ở thời điểm hiện tại đặc biệt có nhiều thay đổi. Cả tháng trời không đi bay, giấy tờ bay tài liệu bay bằng cấp nghề mỗi người cần được kiểm tra đầy đủ tỉ mỉ cần thận, không thể thiếu. Đồng phục bay cũng vậy, thời điểm này, còn có thêm bộ đồ bảo hộ, kèm theo các công cụ làm việc đặc biệt như bình xịt khử khuẩn, găng tay, khẩu trang, kính… cần phải có 100%.
Thứ ba, vui nhất, bay Tết mà, tiếp viên cần có chút tiệc ăn mừng với nhau chứ. Trước tiên, đã bao lâu đồng nghiệp, bạn bè không được gặp nhau tận mắt rồi, chúng tôi rất nhớ nhau, được gặp lại nhau, quý trọng vô cùng. Cần chúc mừng vì chúng ta may mắn mạnh khỏe, giữ được công việc, được làm việc, được hưởng lương. Niềm hạnh phúc giản đơn này, dường như, chỉ đến khi có Cô Vy, chúng ta mới chịu nhận ra.
Chuyến bay vào dịp đặc biệt, nên không thể không đặc biệt. Tổ tiếp viên 14 người chúng tôi cất cánh lúc 1h45 sáng phục vụ khách bay từ Hà Nội vào Sài Gòn, đáp ở Sài Gòn lúc 3h45 sáng. Sau đó bay chở khách tiếp từ Sài Gòn Đi Đức lúc 5h05 sáng, đáp ở Đức lúc 12h35 trưa giờ Đức (6h35 tối giờ Việt ). Ngay sau đó từ Đức 2h35 chiều (8h35 tối giờ ta) máy bay chở tổ tiếp viên quay về Việt Nam đáp lúc 6h35 sáng. Vị chi, chúng tôi bay trên bầu trời còn lâu hơn các siêu nhân Mỹ bay lượn trong phim, khoảng gần 30 tiếng bay.

Bay lâu và ngốn sức vậy, tổ tiếp viên ai cũng muốn được ăn Tết cùng nhau. Mỗi người sẽ chủ động góp vui một vài món ăn mình thích. Rau dưa ngô khoai sắn cho đến hoa quả, thịt đạm, bánh trái… Sau khoảng thời gian phục vụ chuyến bay đầy khách sang Đức, chúng tôi có thể đoàn tụ cùng nhau và ăn Tết Cô Vy ở độ cao 10.000m. Tiếp viên trưởng sẽ chủ động chuẩn bị cho cả tổ một vài thứ tốt cho sức khỏe-sức đề kháng xuyên suốt chuyến bay dài như mật ong, gừng, cùng một vài loại thuốc cảm, viên ngậm ho.
Và chúng tôi thế là sẵn sàng lên đường cho chuyến bay Tết siêu dài ngày mai. Đêm mai, chúng tôi từ biệt gia đình, rồi họp trực tiếp tại Đoàn tiếp viên, tiếp viên trưởng thống nhất quy trình làm việc cùng cách thức phòng tránh dịch đối phó virus, lãnh đạo Đoàn sẽ có mặt động viên dặn dò cho chuyến bay đặc biệt. Chúng tôi sẽ ra sân bay, chào đón khách, thực hiện chuyến bay an toàn mạnh khỏe, đưa khách đi đến nơi về đến chốn.

Nếu hỏi có hoang mang không khi vào lúc này, ai cũng được khuyên là phải ở nhà, thì chúng tôi lại lao ra đường và lên máy bay, và bay tuốt sang Đức?
Tôi thì nghĩ là đơn giản thôi, công việc mà, mình không làm thì ai làm. Vả lại, lúc này, được đi làm là một may mắn lớn. Nếu đã được chuẩn bị đầy đủ kĩ lưỡng cả sức khỏe, tinh thần, kiến thức, lẫn trang thiết bị phòng dịch, thì còn gì để hoang mang. Thật may, Vietnam Airlines trang bị liên tục và rất nhanh rất khoa học kiến thức về dịch bệnh, cùng cách thức xử lý, kèm theo đủ các trang thiết bị hạ gục virus, nên chúng tôi yên tâm và tự tin.
Công việc bay của TVHK, không chỉ kết nối những điểm đến, mà còn nối liền những xa cách, những thương yêu. Tốt đẹp và hữu ích vậy, chúng tôi thực sự thấy may mắn khi lựa chọn công việc này, và được công việc yêu thương lại. Yêu thương có sức mạnh hàn gắn. Tôi tin, ở bất kì nơi chốn nào trên Trái Đất này, không ai bị bỏ lại, ai cũng được xoa dịu được hàn gắn.