Tôi – một đảng viên trẻ giữa bầu trời.
Tôi tên là Nông Thụy Chi – một tiếp viên hàng không, một đảng viên trẻ, và là một người công tác trong môi trường đặc thù: bầu trời. Tôi đã vinh dự được kết nạp Đảng từ năm 3 đại học. Khi bạn bè đồng trang lứa còn đang phân vân giữa học tập và tương lai, tôi đã chọn cho mình một hướng đi đầy lý tưởng – đứng vào hàng ngũ của Đảng Cộng sản Việt Nam. Hiện tại, tôi sinh hoạt tại Chi bộ Liên đội Tiếp viên số 4 – Đảng bộ Tổng công ty Hàng không Việt Nam. Mỗi ngày của tôi bắt đầu và kết thúc trên những chuyến bay, trong bộ đồng phục gọn gàng, với nụ cười luôn hiện hữu. Nhưng phía sau sự chỉn chu ấy là một trái tim đầy bản lĩnh, đã được rèn giũa bởi lý tưởng cách mạng và tinh thần trách nhiệm của một đảng viên.
Mang Đảng lên bầu trời
Không có bục giảng, không có văn phòng, cũng không có hội trường – nơi tôi mang lý tưởng của mình theo là khoang hành khách.
Trên mỗi chuyến bay, tôi không chỉ là người phục vụ hành khách, mà còn là một hình ảnh truyền tải văn hóa, kỷ luật, và tinh thần chính trị của ngành.
Việc là đảng viên không khiến tôi trở nên khác biệt, mà khiến tôi thấy mình cần chuẩn mực hơn: đúng giờ hơn, điềm tĩnh hơn, nghiêm khắc với bản thân hơn.
Tôi luôn ý thức rõ ràng rằng, mỗi hành vi – từ cách cúi chào, cách xử lý tình huống, đến từng lời nói – đều là một phần đại diện cho hình ảnh của ngành hàng không và của người đảng viên. “Đảng không ở đâu xa. Đảng là trong cách tôi hành xử hàng ngày. Đảng là ở lòng trung thực, ở tinh thần trách nhiệm và cả ở sự tử tế không cần phô trương.”

Mỗi chuyến bay là một bài học chính trị
Không có lớp học lý luận nào sinh động hơn những tình huống trên thực tế. Tôi từng phải đối mặt với hành khách quá khích, với áp lực giờ bay, với những sự cố bất ngờ khi máy bay giữa trời xanh bỗng rung lắc dữ dội. Những lúc ấy, tôi tự nhủ: Đảng viên là người đi trước, là người giữ vững tinh thần, là người trấn an mọi người trước nhất.
Có những ngày tôi bay từ nửa đêm đến sáng, rồi chỉ nghỉ vài giờ và tiếp tục hành trình khác. Sức khỏe, áp lực tâm lý, và nỗi nhớ nhà nhiều khi tưởng chừng lấn át lý trí.
Nhưng mỗi khi nhìn lại – tôi thấy lòng mình vẫn vững vì biết mình đang làm điều đúng.
Sinh hoạt Đảng trên không – trách nhiệm không giới hạn
Việc duy trì sinh hoạt chi bộ trong một đơn vị như Liên đội tiếp viên không đơn giản. Chúng tôi luôn bay xa, bay lệch giờ, mỗi người một hành trình khác nhau. Nhưng chính vì thế, tinh thần tổ chức càng phải được đặt lên cao hơn. Chúng tôi có các kênh trực tuyến để báo cáo, phản hồi, sinh hoạt chuyên đề và đóng góp xây dựng chi bộ. Tôi học được cách gói gọn suy nghĩ của mình một cách rõ ràng, trách nhiệm và chân thành – vì mỗi lời gửi đi đều thể hiện tư cách người đảng viên, dù không trực diện.
Tôi không bay một mình
Mỗi chuyến bay là một hành trình không chỉ có tôi. Tôi đi cùng tổ quốc. Tôi đi cùng niềm tin và trách nhiệm của một người trẻ mang theo lý tưởng.
Là đảng viên, tôi không cần được ngợi ca. Tôi chỉ mong được sống đúng với điều mình tin, làm tròn trách nhiệm trong từng hành động nhỏ, và lan tỏa tinh thần chính trị bằng chính phong cách làm nghề tử tế.
Tôi không bay một mình. Tôi bay cùng Đảng, cùng lý tưởng và cùng một niềm tin bền bỉ: Phục vụ là cống hiến. Và cống hiến – là một cách rất đẹp để sống.
Kết: Giữ Đảng trong tim, giữ bản thân giữa tầng mây
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ là người tạo ra điều gì to lớn. Nhưng tôi tin rằng, sự kiên định âm thầm cũng có sức mạnh. Giữa tầng mây, tôi không mang theo điều gì hào nhoáng. Tôi mang theo niềm tin.
Tôi giữ Đảng trong tim – như một la bàn đạo đức, một kim chỉ nam hành xử.
Và tôi giữ bản thân – không trượt khỏi những nguyên tắc mà một đảng viên cần có: trách nhiệm, chuẩn mực, và nhân văn.
Chính điều đó giúp tôi vững vàng trước thử thách, điềm tĩnh trong áp lực, và luôn thấy ý nghĩa trong từng chuyến bay – dù dài, dù ngắn, dù đến bất cứ nơi đâu.









