
Vietnam Airlines thân thương,
Tôi ngồi viết cho bạn từ năm 2025, ở tuổi ba mươi trẻ trung của một Hãng hàng không quốc gia. Khi ấy, bạn đã vượt qua bao thử thách để giữ đôi cánh vững vàng. Bức thư này gửi đi không phải để được hồi âm, mà để mai sau, khi bạn tròn 50 tuổi, chúng ta có thể cùng đọc lại, và nhìn thấy hành trình kỳ diệu mà những cánh bay Việt đã đi qua.
Ngày đầu tiên của bạn chưa phải trong dáng hình của một Hãng hàng không quốc tế, mà từ những chuyến bay đơn sơ của Trung đoàn Không quân Vận tải 919, giữa những năm tháng đất nước còn ngổn ngang vết thương chiến tranh. Từng chiếc IL-14, AN-2, YAK-40 rời đường băng cũ kỹ, mang trên mình những lô hàng, những hành khách đầu tiên, không chỉ là vận tải, mà còn chuyên chở niềm tin của một dân tộc mới bước ra hòa bình.
Với vai trò là hãng Hàng không Quốc gia, Vietnam Airlines đã là thương hiệu đại diện cho Tổng công ty Hàng không Việt Nam từ năm 1995. Từ giây phút ấy, bầu trời không chỉ là đường bay, mà còn là trang sách để viết nên khát vọng hội nhập. Mỗi chiếc tàu bay cất cánh là một lần lá cờ đỏ sao vàng tung bay khắp mọi miền, từ châu Á, Châu Âu đến Châu Mỹ, nối Việt Nam gần hơn với bạn bè quốc tế.
Tôi vẫn nhớ những chặng đường khó khăn bạn đã đi qua. Khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997, những biến động kinh tế toàn cầu năm 2008, những ngày giá dầu tăng vọt, thị trường hàng không chao đảo. Nhưng thử thách lớn nhất, hẳn là đại dịch Covid-19. Khi cả thế giới khép lại đường biên, bầu trời trở nên im ắng đến lạ lùng, bạn vẫn bay những chuyến bay chuyên chở hàng hoá, những chuyến bay mang đồng bào về với Tổ quốc, những chuyến bay chuyên chở đội ngũ y bác sỹ, những vật tư trang thiết bị y tế xuyên đêm. Tôi từng thấy hình ảnh bạn nằm đơn độc trên đường băng, cánh bay sải ra nghỉ ngơi, rồi lại cất cánh mang bà con đồng bào về nước.
Có những ngày, bạn phải tháo dỡ cả hàng ghế để biến khoang hành khách thành khoang hàng hóa. Có những tháng, người lao động của bạn luân phiên nghỉ việc, thắt chặt chi tiêu, nhưng chưa một ai buông tay. Tất cả cùng nhau sẻ chia, cùng nhau gồng gánh, cùng nhau truyền động lực để vượt qua thời khắc tưởng chừng tối tăm nhất.
Và ngay trong những năm tháng ấy, bạn vẫn không quên đồng hành cùng cộng đồng với những chuyến bay chở lực lượng quân đội, y bác sỹ, những chương trình hiến máu, những hành trình “Góp lá vá rừng”, những dự án xã hội lặng lẽ nhưng bền bỉ, để đôi cánh của bạn không chỉ chuyên chở hành khách, mà mang theo trách nhiệm và sứ mệnh của Hãng hàng không quốc gia Việt Nam.
Cũng có những giai đoạn bạn phải thay đổi để sống còn như tiên phong trong chuyển đổi số, áp dụng công nghệ vào mọi mặt như đặt vé, điều hành, khai thác cho tới trải nghiệm hành khách. Mỗi chiếc thẻ lên tàu bay điện tử, mỗi cú chạm nhẹ trong ứng dụng di động, là một bước tiến để bạn giữ nhịp bay cùng thế giới.
Và tôi tưởng tượng, ở tuổi 50 bạn đã là đôi cánh xanh của thời đại mới.
Những chiếc tàu bay hôm nay đã nhường chỗ cho thế hệ tàu bay không phát thải, vận hành bằng nhiên liệu sinh học, năng lượng mặt trời. Đường bay xanh rút ngắn lộ trình, giảm tiếng ồn, để mỗi chuyến cất cánh không chỉ nhẹ nhàng với hành khách, mà còn dịu dàng với Trái đất. Các sân bay khi ấy không chỉ là cửa ngõ, mà là những thành phố hàng không thông minh, nơi robot và trí tuệ nhân tạo vận hành luồng khách, xử lý hành lý, tối ưu năng lượng. Hành khách có thể bước vào ga, chỉ cần nụ cười hay ánh mắt là mọi thủ tục đã hoàn tất.
Trên khoang, bạn biến mỗi chuyến bay thành một hành trình cá nhân hóa. Cabin không chỉ là không gian di chuyển, mà là bầu trời riêng cho từng hành khách: ánh sáng tự điều chỉnh theo nhịp sinh học, thực đơn xanh gắn với sức khỏe, công nghệ thực tế ảo mở ra những chuyến du lịch “song song” ngay cả khi ta chưa đặt chân tới nơi đến.
Và tôi tin, ở tuổi 50, bạn còn là người kể chuyện của Việt Nam bằng đôi cánh truyền thông. Khi ấy, hình ảnh bạn không chỉ đi vào phim ảnh, màn hình quảng bá, mà còn hiện diện khắp không gian ảo. Một hành khách quốc tế có thể thử “ngồi” trong khoang của bạn từ nhà riêng, nghe tiếng nhạc dân tộc Việt, trò chuyện với một đại sứ số mang gương mặt Việt Nam và cảm nhận sự hiếu khách trước khi thật sự cất cánh.
Truyền thông không còn là những chiến dịch, mà trở thành một dòng chảy cảm xúc bền bỉ, nơi mỗi chuyến bay là một câu chuyện kể.
Vietnam Airlines tuổi 50, bạn trong tôi là cánh chim trưởng thành, mang trên mình sắc xanh của bầu trời và sắc xanh của phát triển bền vững. Bạn vẫn giữ trái tim nóng của ngày đầu, vẫn nâng niu mỗi hành khách như nâng niu những ước mơ, vẫn đồng hành cùng những dự án xã hội để lan tỏa yêu thương, nhưng đôi cánh đã mở rộng, ôm trọn bầu trời và mang cả thế giới đến gần hơn.
Từ hôm nay, ở tuổi 30, tôi chỉ muốn gửi lời chúc:
Hãy bay cao, bay xa, bay xanh… để mỗi đường bay không chỉ nối những miền đất, mà còn nối những trái tim.
Thân ái và mãi yêu thương người bạn lớn của tôi,
Thu Hà









