[Cất cánh tự hào Việt Nam] Hành Trình Của Một Trái Tim Không Hạ Cánh – TVT Nguyễn Thị Hải Nga 7

Bài dự thi ảnh của tiếp viên trưởng Nguyễn Thị Hải Nga 7 – LĐTV 5 – Đoàn tiếp viên.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Ngày tôi khoác lên mình bộ đồng phục tiếp viên hàng không đầu tiên, bầu trời rộng lớn như vẫy gọi một giấc mơ còn chưa định hình rõ. Cô gái trẻ ngày ấy, bỡ ngỡ trong những bước chân đầu đời, không ngờ rằng mình vừa bắt đầu một hành trình gắn bó hơn ba mươi năm cùng Vietnam Airlines – một hành trình mà trái tim chưa từng muốn hạ cánh.

Thời gian trôi qua, 5 bộ đồng phục đã thay đổi, Vietnam Airlines ngày càng phát triển, tôi cũng lớn dần trong từng chuyến đi. Nhưng điều kỳ diệu nhất là cảm xúc trong tôi vẫn còn nguyên vẹn như buổi ban đầu: rộn ràng mỗi lần bước lên tàu bay, tự hào mỗi khi đón ánh mắt hành khách, ấm áp khi lặng lẽ cùng đồng đội vượt qua những tình huống thử thách nhất giữa tầng bay.

Có những lần chúng tôi phải phối hợp nhịp nhàng trong những tình huống hạ cánh khẩn cấp vì sức khỏe hành khách, những chuyến bay đặc biệt trong mùa dịch Covid, có những lần cần cả sự kiên nhẫn vô hạn để xoa dịu những hành khách khó tính… và mỗi lần như thế, tôi càng thấy rõ hơn tình yêu, sự tận tâm mà chúng tôi dành cho nghề.

Cuộc sống ngoài kia vẫn bộn bề, vẫn có những niềm vui, nỗi buồn. Nhưng một khi cánh cửa máy bay khép lại, tất cả đều gác lại phía sau. Chúng tôi chỉ còn lại sự tập trung, lòng yêu nghề, và một mong muốn duy nhất: mang đến cho hành khách một hành trình trọn vẹn nhất.

Tôi yêu những nụ cười bẽn lẽn của những đứa trẻ lần đầu bay, yêu những ánh mắt lặng lẽ cảm ơn của những người khách phương xa. Tôi yêu từng cái gật đầu không lời của đồng đội – những người đã cùng tôi âm thầm sẻ chia, âm thầm thắp sáng những chuyến bay dài mệt mỏi đầy tự hào.

Trong những khoảnh khắc yên tĩnh giữa những chuyến bay, tôi thầm nghĩ: mình may mắn biết bao khi được lớn lên ở đây – trong ngôi nhà mang tên Vietnam Airlines. Chính nơi đây đã dạy tôi cách giữ nụ cười giữa những áp lực, cách đặt sự dịu dàng trong từng cử chỉ, cách chia sẻ ngọn lửa nghề cho thế hệ đàn em bằng tất cả chân thành và kỳ vọng.

Tôi biết ơn Vietnam Airlines – không chỉ vì đã cho tôi một sự nghiệp, mà vì đã cho tôi một lý tưởng để tin yêu và cống hiến. Biết ơn những người đồng nghiệp – những đôi cánh âm thầm, đã cùng tôi gánh vác bao chuyến bay trong thầm lặng.

Biết ơn từng hành khách – những người đã thắp sáng trong tôi lòng yêu nghề chưa từng phai nhạt. Ngày hôm nay, khi nhìn lại hành trình ấy, tôi thấy lòng mình không chỉ đầy ắp ký ức, mà còn ngập tràn yêu thương.

Dù đôi cánh một ngày kia có thể dừng lại, trái tim tôi thì không. Trái tim ấy, đã cất cánh cùng Vietnam Airlines từ những ngày non trẻ, sẽ vẫn tiếp tục bay – bay trong ký ức, trong những nụ cười còn đọng lại, trong niềm tự hào không tên mỗi khi nhìn thấy hình ảnh của VNA .

Bởi có những chuyến bay không đo bằng khoảng cách,

Có những hành trình không bao giờ hạ cánh,

Và trái tim tôi – hành trình ấy – vẫn đang bay mãi cùng Vietnam Airlines.

TTNB
Share bài viết:

Bình luận 2

  1. Tran Huong Giang nói:

    Bài em viết hay quá Nga ơi! Chị đọc mà rưng rưng cảm động.

  2. Nguyễn Hữu Thăng nói:

    Tuyệt vời nghề và nghiệp …..

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.