Hôm nay tôi đã có một chuyến bay thật ấm áp. Lần đầu tiên tôi được mang đến những ly trà sữa trân châu còn nguyên làn sương mát lạnh đọng trên thành cốc đến với hành khách trên chuyến bay của VNA.
Khi bài phát thanh mời khách trải nghiệm dịch vụ mới được vang lên, cabin của tôi bỗng rộn ràng những góc nhỏ, bỗng hồ hởi muôn ánh mắt háo hức đợi chờ. Tôi đã đưa tiệm trà sữa đi khắp cabin bắt đầu từ sự phấn khích lạ kỳ chưa từng có như vậy.
Một hành khách hạng thương gia mặc veston từ đầu tôi đặc biệt để ý vì rất nghiêm nghị và ít nói. Anh cười rất tươi khi tôi đi qua: ”Trà sữa à em ơi, cho anh một cốc nhé!”. Và anh uống trà sữa khi đầu còn lắc lư theo điệu nhạc của giai điệu Hoàng Touliver… Phút chốc anh ấy bỗng hóa thành một vị hành khánh rất cute ngầu và dễ thương.
Góc cuối hạng Thương gia có một em bé nhìn tôi và chiếc xe trà sữa không chớp mắt. Mẹ em nghiêng người hỏi em uống không. Bé lắc đầu bảo “Mẹ nói trà sữa không tốt mà!”, “Trà sữa của Vietnam Airlines thì yên tâm được con ạ!”. Chúng tôi đã làm mềm lòng cả những vị phụ huynh nghiêm khắc nhất. Cũng là một vị khách nhỏ tuổi khác, nhưng lại háo hức tuyệt đối với trà sữa, cô bé giơ tay lên khi tôi mới xuất hiện từ đầu khoang (giống các em bé hay giơ tay phát biểu trong lớp học).
– “Cô ơi, con uống!”. Em bé đi cùng ông ngoại nhưng ông có vẻ bối rối và lắc đầu. Em cầm tay ông khẩn thiết. Ông nói thì thầm với bé: “Ông không có tiền đâu”. Trong tích tắc tôi đã quyết định tặng em một ly trà sữa thỏa lòng mong ước của em. Ông ngoại em nhìn tôi ánh mắt lấp lánh lời cảm ơn làm khóe mắt tôi cay cay vì đã mang đến niềm vui cho hai ông cháu.
Một nhóm khách “xì teen” giữa cabin tôi quan sát rộn ràng ngay từ đầu chuyến bay. Y như rằng đúng sở thích của các bạn, nguyên một hộc trà sữa đã được bạn leader phân phát cho cả nhóm.
Những khuôn mặt xinh xắn áp má bên ly trà sữa chụp ảnh selfie không mệt mỏi. Chưa bao giờ mà tôi thấy dòng chữ Lotus nó lại nổi bật như tấm hình hôm nay các bạn chụp selfie xong cho tôi xem. Tôi nháy mắt cười “Nhớ check – in Vietnam Airlines nhé!”
Tiệm trà sữa của tôi cuối chuyến còn gặp một hành khách là Giám đốc một công ty đang bay vào TP.HCM họp. Anh bảo cho anh 20 cốc anh mang vào tặng nhân viên trong cuộc họp. Tôi đôi chút bối rối vì chúng tôi mới thử nghiệm nên chưa cấp túi giấy to cho những khách mua nhiều đến vậy. Anh bảo anh cầm được, cứ cho vào 20 túi nhỏ, anh ấy muốn làm nhân viên bất ngờ vì món quà đặc biệt ấy. Bỗng nhiên tôi thấy lòng hãnh diện dâng trào không giấu được. Cùng là cốc Trà sữa nhưng mang về từ độ cao này và mang thương hiệu của Hãng hàng không Quốc gia nó lại trở nên đặc biệt đến thế.
Cuối chuyến bay, khi đến giờ đóng sổ bán Trà sữa, Cơ trưởng đứng bên tôi:”Cô tiếp viên trưởng trẻ, gửi đến toàn Tổ giúp tôi mỗi người một ly trà sữa nhé. Chúc mừng các bạn đã thành công trong chuyến bay thử nghiệm dịch vụ mới của chúng ta!”.
Lần đầu tiên tôi được mang đến những ly trà sữa trân châu còn nguyên làn sương mát lạnh đọng trên thành cốc đến với hành khách trên chuyến bay của VNA. (Ảnh: ĐTV).
Chuyến bay của tôi đã khép lại trong những tình cảm ấm áp như vậy. Tôi cảm nhận trọn vẹn tình yêu thương mà chúng tôi và hành khách gửi gắm cho nhau trong mỗi ly trà sữa. Cũng chưa bao giờ, những tiếp viên chúng tôi có cơ hội được mang đến niềm vui cho khách nhiều như vậy. Cô bé được tôi tặng ly trà sữa đã gửi đến tôi một nụ cười thật tươi khi tạm biệt, toe toét hàm răng sún. Anh Giám đốc lỉnh kỉnh 20 túi trà sữa vẫn cố gắng giơ ngón “Thumb up” (Rất tuyệt!) trước khi rời máy bay.
Chỉ cần bấy nhiêu thôi bao nhiêu mệt mỏi trong chúng tôi đã tan biến, ai cũng cảm thấy hân hoan. Cuộc sống đã thực sự trở lại bình thường với những chuyến bay đầy khách. Và hơn hết sau mỗi đại dịch, con người dường như lại xích gần nhau hơn. Đêm nay tôi sẽ có một giấc ngủ thật ngon, cùng đón chờ chuyến bay cho một ngày mới, cùng một tiệm trà sữa mới tràn ngập yêu thương…