Trước khi lên máy bay, tôi cũng hiểu được tâm lý của một đứa trẻ, chỉ 2 tuổi khi đến một nơi có không gian khác lạ thì điều duy nhất là cần có người thân để có cảm giác an toàn. Vận dụng hết tất cả các kỹ năng, rồi kiên trì để nói chuyện với bé, cuối cùng tôi cũng tạo được niềm tin bé dành cho tôi. Hai cô cháu lại tiếp tục nắm tay nhau đi tiếp, bắt đầu hành trình đến với cha mẹ đang chờ đón ở Melbourne.
Lên máy bay, được sự hỗ trợ của các anh chị và các bạn trong tổ bay, tôi tranh thủ pha cho Ethan bình sữa và bình nước ấm để bé kịp uống. Máy bay cất cánh bé bắt đầu chìm vào giấc ngủ, được khoảng 30 phút Ethan trở mình tỉnh giấc. Mở mắt ra lại nhớ người thân nên bé hơi sợ. Tôi trò chuyện với cậu bé, lấy đồ chơi, rồi bế bé xuống khoang dưới chơi với các cô, các chú.
Tất cả mọi người trong tổ nghĩ ra thật nhiều trò chơi để bé quên đi nỗi nhớ nhà. Chơi vui vậy đó nhưng chỉ được một lúc, Ethan lại nhớ người thân rồi đòi tôi bế đi tìm. Cứ vậy hai cô cháu ôm nhau cho đến sáng, Ethan bắt đầu đi vào giấc ngủ lúc nào không hay trên vai tôi.
Ethan bắt đầu đi vào giấc ngủ lúc nào không hay trên vai tôi. (Ảnh: NVCC).
Hơn 8 giờ đồng hồ, máy bay hạ cánh, các bạn trong tổ tiếp viên hỗ trợ trông Ethan để tôi chuẩn bị đồ đạc hành lý, các giấy tờ liên quan nhập cảnh vào Úc và giấy tờ bàn giao hành khách là trẻ em cho ba mẹ bé.
Vì Ethan quá nhỏ nên không thể bàn giao cho nhân viên tại máy bay, nên tôi là người trực tiếp dẫn bé vào trong và đưa bé giao đến tận tay ba mẹ. Ethan chào tạm biệt tất cả các cô các chú. Cả tổ ai cũng cảm thấy lưu luyến và ngưỡng mộ cậu bé 2 tuổi đầy bản lĩnh và đáng yêu này.
Ra đến sảnh đón người thân, ba mẹ và anh trai đã đợi sẵn bên ngoài, Ethan lại nắm chặt tay tôi hơn, bé muốn tôi bế bé. Vì xa ba mẹ khi mới 6 tháng tuổi mặc dù gọi điện gặp hàng ngày nhưng khi gặp trực tiếp bé vẫn không khỏi bỡ ngỡ. Lúc này tôi để Ethan xuống, nói chuyện với bé và bắt đầu để cho 2 anh em chơi cùng với nhau, dần dần bé cũng thích nghi và làm quen với ba mẹ hơn.
Nhận được lời cảm ơn chân thành từ ba mẹ Ethan, những tin nhắn cảm ơn của người nhà, rồi nhìn thấy cảnh gia đình bé được đoàn tụ, tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc vì mình cũng đã góp một chút gì đó.
Chào tạm biệt gia đình, tôi xin phép được ôm Ethan một lần nữa, mặc dù mới 2 tuổi thôi nhưng cậu bé là một người bản lĩnh, thông minh và rất tự lập, để lại ấn tượng sâu sắc trong tôi.
Đây sẽ là kỷ niệm khó quên nhất trong suốt hành trình bay của tôi. Tôi nghĩ nếu có cơ hội được chăm sóc hành khách nhí những chuyến bay sau này, tôi tự tin mình đã có kinh nghiệm và sẽ làm tốt hơn nữa.
Chúc gia đình Ethan đón một mùa Giáng sinh an lành, ấm áp, luôn tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Hy vọng sẽ có cơ hội được gặp lại cả gia đình trong một chuyến bay gần nhất với VNA.
Cảm ơn VNA đã cho tôi một trải nghiệm khó quên.
Cảm ơn tổ tiếp viên SGN-MEL VN781, 14/12/2021 đã giúp tôi hoàn thành tốt chuyến bay.