
Sáng tháng 5, trời xanh trong vắt
Chúng con hội tụ về đây cả ba miền Nam Trung Bắc
Ngồi bên nhau kể chuyện Bác Hồ.
Rằng:
Từ làng sen có cậu bé khôi ngô
Mới sinh ra đã gánh trọn cơ đồ non nước.
Tuổi hai mươi vượt trùng dương tiếp bước
Bốn biển năm châu ghi dấu cuộc hành trình
Trên chặng đường Người đã tìm thấy ánh bình minh
Đem ánh sáng đưa dân ta thoát khỏi bóng đêm nô lệ.
30 năm – một hải trình diệu vợi
Đất Cao Bằng – hang Pác Bó Bác dừng chân
Lãnh đạo nhân dân đánh một trận ngoan cường.
Cho một sáng mùa thu lịch sử.
Sáng hôm ấy…
Ba Đình vàng rực nắng
80 năm rồi cứ ngỡ mới hôm qua
Cả biển người rực rỡ cờ hoa
Xúc động, tự hào nghe Bác đọc tuyên ngôn khai sinh đất nước.
Con cháu Rồng Tiên, ngàn năm rồi mới có ngày thống nhất.
Dân tộc Việt Nam ghi dấu ấn khắp Năm Châu.
Trận Điện Biên chấn động địa cầu.
Thực dân, đế quốc, tay sai,… kinh hồn khiếp vía.
Bác đã sống 79 năm tròn ý nghĩa.
Cả cuộc đời dâng tặng quê hương.
Người ra đi trong đau đáu niềm thương
Khi khúc ruột miền Nam vẫn chưa liền một mối.
Lời nói sau cùng, Người trăn trối:
Rằng Bắc – Nam phải chung ngọn cờ hồng.
Rằng dân mình sẽ thoát cảnh long đong
Rằng trẻ thơ được mẹ ru trong ầu ơ câu hát
****
Chúng con hôm nay đã noi gương Người viết tiếp
Trang sử hào hùng vang hai tiếng Việt Nam
Sau 50 năm thống nhất non sông
Dãy đất cong cong đã vươn vai thành Phù Đổng
Bác ơi! Xin Bác hãy yên lòng.
Tháng 5 lại về, chúng con nhớ Bác
Người ơi…









