Mùa Trung thu của năm 2021 là những ngày tháng vô cùng khó khăn với cả dải đất hình chữ S bởi những thách thức mà Covid-19 mang đến. Đối lập với không khí huyên náo của Tết Trung thu là sự im lặng đáng sợ bởi “Cô Vy”. Tình hình dịch bệnh phức tạp, nhiều địa phương trên cả nước phải áp dụng chỉ thị khác nhau, nơi thì 15, nơi thì 16, nơi lại 16+… phố phường, đường làng trở nên yên ắng, vắng lặng lạ thường.
Và dĩ nhiên tiếng cười đùa của lũ trẻ cũng đã vơi đi phần nào, những vở kịch về Chú Cuội và cây đa cũng không được tái hiện lại nữa mà chỉ còn trên màn ảnh hay qua lời kể của người lớn trong nhà. Hẳn là các gia đình trên cả nước đã đón một mùa Trung thu vô cùng đặc biệt, một mùa Trung thu của sự lo lắng, đôi khi là cả những nỗi buồn.
Nhưng nhìn một cách tích cực, “Trung thu mùa dịch” chính là khoảng thời gian để mỗi người chúng ta nhìn lại bản thân và những tình cảm đang dành cho gia đình thân yêu. Những khó khăn, thậm chí là mất mát từ đại dịch sẽ khiến cho ý nghĩa của tình thân lớn hơn bao giờ hết. Và nó sẽ tiếp thêm động lực để chúng ta tiếp tục sống, cố gắng vì những người thân yêu.
365 ngày với vô vàn những sự thay đổi, Trung thu năm nay đang dần trở về hình hài vốn có của nó. Tiếng âm vang rộn rã khắp các ngõ làng. Phố phường bừng lên như hòa cùng nhịp điệu về một ngày lễ vô cùng đặc biệt. Một ngày lễ đầy nhộn nhịp với người người xuống phố, tay trong tay, người lại cầm đèn, cầm trống, người lại cầm những cái bánh, những quả bóng bay, hay có người lại chẳng cầm gì ngoài mang trên mình một nụ cười đầy rạng rỡ. Từ người già trong nhà đến trẻ nhỏ dưới phố, từ các cô các chú, đến các bạn trẻ nhiệt huyết, ai ai cũng mong chờ ngày lễ huyên náo và đầy ý nghĩa này.
Rồi trước đó khoảng chừng một tháng, các quầy bánh Trung thu cũng tấp nập người bán, kẻ mua, sầm uất dọc các vỉa hè. Chưa kể đến hàng dãy lồng đèn với đủ mẫu mã, tấp nập như gọi mời mọi người ghé thăm và mua sắm.
Xét về nguồn gốc, theo các nhà khảo cổ học thì Tết Trung Thu ở Việt Nam có từ thời xa xưa, đã được in trên mặt trống đồng Ngọc Lũ. Từ đời nhà Lý, Tết Trung Thu đã được chính thức tổ chức ở kinh thành Thăng Long với các hội đua thuyền, múa rối nước và rước đèn. Đến đời Lê – Trịnh thì Tết Trung Thu đã được tổ chức cực kỳ xa hoa trong phủ Chúa.
Thời điểm rằm tháng 8 âm lịch hàng năm là lúc thời tiết mát mẻ, mùa màng đang chờ thu hoạch nên người dân mở hội cầu mùa, ca hát vui chơi. Nhà nhà làm lễ cỗ gia tiên ban ngày, ban đêm thì bày cỗ thưởng nguyệt. Đầu cỗ là bánh mặt trăng, và dùng nhiều thứ bánh trái hoa quả, nhuộm đủ các màu sắc, sặc sỡ, xanh, đỏ, trắng, vàng.
Nhưng vui nhất vẫn là thiếu nhi. Trẻ em được người lớn tặng đồ chơi, bánh nướng, bánh dẻo, đèn ông sao, đưa đi chơi, xem múa lân… Các nhóm trẻ em thường kéo nhau đi múa lân trước cả tuần, thậm chí cả tháng, đi khắp các nhà trong xóm trong làng để xin bánh trái, tiền mừng để mua cây kem hộp sữa… Trong tối rằm tháng 8 thì trẻ con tụ tập lại cùng phá cỗ và chơi các trò chơi dân gian, đám thì nhảy ô, đám thì kéo co, đám thì rước đèn, rước sư tử, trống, thanh la đánh vang cả đường, tiếng reo hò, tiếng đùa rầm rĩ…
Có lẽ cũng vì thế mà có người thì bảo “Trung thu là dành cho trẻ em”, người khác thì lại bảo “Trung thu là Tết đoàn viên”. Suy cho cùng, cách nói nào cũng đúng, điều đó không quan trọng, quan trọng là cách mà chúng ta đón nhận nó như thế nào.
Hãy dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, quan tâm nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn, khi ấy, bạn sẽ thấy ý nghĩa của ngày Tết Trung thu trở nên lớn hơn bao giờ hết. Trên hành trình ấy, hành trình đoàn viên của biết bao người con xa xứ trên đất nước Việt Nam, VNA tự hào khi mang trên mình sứ mệnh kết nối, kết nối khoảng cách, kết nối bầu trời, kết nối yêu thương.