76 năm qua, kể từ ngày 2/9 năm 1945, ngày Tết độc lập đầu tiên.
Chúng tôi, thế hệ trẻ sinh ra trong hòa bình, chưa từng biết đến chiến tranh, nhưng có chung niềm tự hào, xúc động mỗi khi mùa thu cách mạng lại về.
Với riêng tôi, mỗi dịp được tận hưởng không khí của quê hương, đất nước trong những ngày Quốc khánh lại cho tôi một cảm giác khác nhau.
Vào những năm 80 của thế kỷ trước, với người dân quê tôi, ngày Tết độc lập thực sự là một ngày hội. Trong trí nhớ của cô bé là tôi, ngày đó cờ hoa không nhiều như bây giờ, nhưng sáng sớm thức dậy, chúng tôi diện những bộ quần áo đẹp nhất, nhà nhà, người người kéo nhau đi bộ, đạp xe ra trung tâm thị xã chơi, tham quan Cung thiếu nhi, xem các bạn nhỏ mặc váy biểu diễn, ngắm nghía những món đồ trong Bách hóa Tổng hợp, dù không có điều kiện để mua. Thị xã đông đúc đến lạ thường…
Chiều các con, mẹ cho 4 chị em chúng tôi vài đồng, đủ để mua mấy con tò he, vài chiếc kẹo bông, kẹo bột hay bóng bay, que kem đá (kem làm bằng nước và đường hóa học). Nhưng thế đã là quá hạnh phúc với những đứa trẻ chúng tôi…
Những năm tháng sau này, khi đã trở thành TVHK của hãng hàng không Quốc gia Việt Nam, những ngày Tết độc lập, tôi cũng như đồng nghiệp của mình bận rộn hơn bao giờ hết. Chúng tôi hối hả với những chuyến bay đầy ắp khách. Nhìn bà con vui tươi, rạng rỡ, lòng chúng tôi thầm vui và tự hào vì chiến tranh lùi xa, đất nước hòa bình, đời sống sung túc. Trong những dịp lễ Tết nói chung, ngày Tết độc lập nói riêng, chúng tôi không có thời gian cho gia đình, cho bản thân, mà hoàn toàn cống hiến cho những chuyến bay, cho nghề nghiệp mà chúng tôi yêu thương, chọn lựa.
Sinh ra trong hòa bình là một điều may mắn. Chúng tôi được học và thể hiện những khả năng của mình, được sống, được theo đuổi đam mê của tuổi trẻ, đó thực là hạnh phúc. Có được những giây phút như thế, người trẻ không được quên quá khứ, quên những cống hiến của thế hệ cha anh…
Năm nay, mùa Covid-19 thứ hai, trên bầu trời là những khoảng lặng và cũng là khoảng lặng trong lòng mỗi cán bộ công nhân viên, tiếp viên hàng không VNA chúng tôi. Làn sóng Covid lần thứ tư đã càn quét, tàn phá dữ dội. Sài Gòn thân thương đang chịu tổn thất nặng nề. Tần suất chuyến bay thưa dần với 1-2 chuyến bay/ ngày, thậm chí có ngày không có chuyến bay nào.
Hàng ngày cập nhật những ca nhiễm mới, số người tử vong mà lòng đau quặn thắt…
Càng thấu hiểu những khó khăn mà hãng bay của mình đang oằn mình chống chọi, chúng tôi càng thấy rõ hơn trách nhiệm của bản thân trong việc chấp hành các quy định về phòng chống dịch và trong việc tự trau dồi chuyên môn nghề nghiệp, sẵn sàng khi khai thác được phục hồi.
Tết Độc lập năm nay, tôi sẽ ở nhà cùng gia đình, theo dõi các chương trình truyền hình về lịch sử dân tộc… và biết rằng, chúng ta rất may mắn vì còn mạnh khỏe, an toàn!