[Khi tôi 30] Chân trời rực rỡ của tôi

30 tuổi, tôi học được cách biết ơn những gì xảy ra với mình dù tốt hay chưa tốt thì vẫn giúp tôi lớn lên thêm từng ngày. Cám ơn công việc đã đưa tôi đi muôn nơi, được sống với niềm yêu thích sự tự do, khám phá những chân trời mới, và tìm được chân trời rực rỡ của riêng mình.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

30 tuổi – một độ tuổi mà người ta vẫn hay thường nói rằng là trưởng thành và chín chắn, nhưng riêng đối với tôi, tôi vẫn nghĩ mình vẫn là một người trẻ để vẫn luôn giữ trong mình khao khát khám phá, học hỏi những thứ xung quanh. Và công việc tiếp viên hàng không đã giúp tôi đi đến nhiều nơi, mà có lẽ khi tôi đã ở đó.

Đứng trước những danh lam thắng cảnh nổi tiếng trên thế giới như tháp Big Bang ở London hay nhà hát Opera ở Úc mà tôi cứ ngỡ mình như đang mơ vì biết bao giờ mình có thể đặt chân đến.

Gắn bó với chiếc áo dài cũng gần 5 năm mà tôi tưởng như mới ngày hôm qua, vẫn thường hay trả lời những thắc mắc của khách nước ngoài về bộ đồng phục ấy với niềm hãnh diện vì tôi biết rằng mình đang giới thiệu không chỉ về một hãng hàng không mà là quảng bá thêm về quê hương tôi, đất nước Việt Nam vô cùng xinh đẹp và hiếu khách.

TV Tô Tường Vy 26. (Ảnh: NVCC).

Những kỉ niệm trên những chuyến bay tôi vẫn giữ như một kho báu cho tuổi thanh xuân của mình, kỉ niệm có thể vui, có thể buồn nhưng đã làm giàu thêm vốn sống cũng như giúp tôi yêu và muốn gắn bó với công việc của mình nhiều hơn.

Tôi  nhớ mãi như in chặng bay Melbourne về Tp Hồ Chí Minh, sau khi phục vụ bữa ăn lần 1 thì tôi có đi kiểm tra khoang khách thì quan sát thấy một bác lớn tuổi ở hàng ghế đầu với gương mặt mệt mỏi. Tôi nhẹ nhàng xin phép hỏi bác có cần tôi mở màn hình giải trí để xem phim hay ngả lưng ghế để bác nghỉ ngơi hay không vì thời gian bay còn khá là dài. Bác cười nhẹ nói không cần và cám ơn tôi đã quan tâm. Bác nói là bác không ngủ được, phải bay về gấp để làm đám tang cho người mẹ vừa mới mất của mình, bác buồn và hối tiếc vì không thể gặp mặt bà lần cuối trước lúc ra đi.

Hai bác cháu trò chuyện, cùng chia sẻ với nhau về nỗi niềm hối tiếc khi không thể có mặt ngay trong lúc người thân sắp về cõi vĩnh hằng.

Trước khi rời máy bay, bác nhìn tôi gật đầu và mỉm cười như lời cám ơn đã lắng nghe và đồng cảm. Những chuyến bay với sứ mệnh là đảm bảo an toàn cho hành khách, đi đến nơi về đến chốn, nhưng đối với tôi đó còn là cầu nối để những người thân yêu được trở về bên nhau.

Có những lúc công việc không dễ dàng gì nhưng thấy được nụ cười cảm ơn từ hành khách, chào tạm biệt và hẹn gặp lại vào những chặng bay kế tiếp là tôi biết sự vất vả của mình là xứng đáng.

30 tuổi, tôi học được cách biết ơn những gì xảy ra với mình dù tốt hay chưa tốt thì vẫn giúp tôi lớn lên thêm từng ngày. Cám ơn công việc đã đưa tôi đi muôn nơi, được sống với niềm yêu thích sự tự do, khám phá những chân trời mới, và tìm được chân trời rực rỡ của riêng mình.

Bài dự thi của tiếp viên Tô Tường Vy 26 – ĐTV 
——————————–

Cuộc thi “Khi tôi 30” được tổ chức nhằm chào mừng 30 năm thành lập Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam. Cuộc thi được phát động từ nay đến ngày 31/7/2023 và được kỳ vọng sẽ là nơi toàn thể CBNV VNA Group (bao gồm cả CBNV đã nghỉ hưu) chia sẻ cảm xúc, kỷ niệm, ký ức… của mình về Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam trong suốt quá trình gắn bó làm việc.

Các tác phẩm dự thi bao gồm các thể loại: Truyện ngắn, ký, ghi chép, thơ, bài hát. Trong đó mỗi bài dự thi được khuyến khích không quá 2.000 chữ, được viết bằng tiếng Việt hoặc tiếng Anh (có hình ảnh minh hoạ).

o Tuong Vy 26-Crew
Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.