Chiều 27 Tết, tôi lấy xe máy chạy một vòng quanh phố để mua sắm nốt mấy thứ cần thiết cho gia đình và kiếm thêm một cành đào nhỏ cho chuyến bay tối nay. Đường phố Sài Gòn vắng vẻ, người dân thường ngày đông là thế nhưng đến hôm nay đã về quê gần hết, để lại các con phố, các nẻo đường vắng người hơn. Có lẽ nơi đông người nhất bây giờ sẽ là các bến tàu, bến xe và nhà ga.
Tối nay chúng tôi sẽ bay một chuyến bay xuyên từ năm cũ qua năm mới, sáng mùng 1 Tết chúng tôi mới hạ cánh ở Việt Nam.
Nhiều người nói rằng là tiếp viên Hàng không thì không biết đến Lễ Tết, riêng tôi, tôi lại có một cái nhìn rất khác, có Tết hay lễ là do mình sắp xếp, do cách mình hiểu và cảm nhận về nó như thế nào. Tôi luôn cảm thấy may mắn khi đã chọn đúng nghề yêu thích và gắn bó với công việc này trong suốt hơn 20 năm qua. Tôi luôn cảm nhận được những cái Tết và những ngày lễ thật đặc biệt.
Tôi còn nhớ rất rõ những năm đầu tiên khi mới vào nghề, ngày tôi mới 21 – 22 tuổi, khi mới rời ghế giảng đường đại học, từ miền Bắc vào Nam học nghề và bay, sống xa gia đình nên mỗi năm khi Tết đến tôi thường đăng ký bay qua Tết với các đồng nghiệp của mình. Chúng tôi mang đầy đủ những hương vị và món ăn Tết sang Dubai, sang Pháp để tổ chức đón năm mới với nhau. Sau này khi lập gia đình và có con cái rồi, mặc dù lâu lâu mới xoay vòng đến lượt bay qua Tết nhưng mỗi chuyến bay Tết đều là những khoảng khắc thiêng liêng, những kỷ niệm đẹp ở độ cao hơn 10.000 mét, bên ngoài là bồng bềnh mây trắng, bên trong máy bay là hàng trăm hành khách, là những đồng nghiệp của tôi.
Tổ tiếp viên đón Tết trên máy bay ở độ cao hơn 10.000 mét. (Ảnh: NVCC).
Trong hành trang mang theo chuyến bay tối nay sẽ có nhiều thứ khác so với những chuyến bay thường lệ: nào bánh chưng, giò chả, kẹo mứt và đặc biệt có thêm cả một cành đào nữa. Tôi muốn các đồng nghiệp của tôi có được cảm nhận về không khí tết ở độ cao hơn 10.000 mét, thấy được không khí Tết, cảm nhận được sự yêu thương, tình cảm ấm áp của đồng nghiệp, của hành khách và lưu giữ những khoảng khắc Tết thật đặc biệt trong quãng đời đi bay của mình.
Chuyến bay của chúng tôi sẽ bay qua giao thừa và sáng mùng 1 Tết sẽ hạ cánh tại Sài gòn. Và như thế chúng tôi đã có một cái Tết bên nhau ấm áp và đặc biệt.
Sáng mùng 1 Tết, chúng tôi sẽ chào tạm biệt khách tại cửa máy bay. Những nụ cười hạnh phúc, những cái nhìn trìu mến và những cái bắt tay tạm biệt thật chặt để ra khỏi máy bay nhập cảnh, những hành khách thân yêu của chúng tôi sẽ được đoàn tụ với gia đình trong ngày Tết. Tết vẫn còn đó đón chờ những hành khách của chúng tôi, Tết vẫn còn đó chờ chúng tôi về sum họp với gia đình và những người thân…
Tết muộn nhưng hạnh phúc. Ai bảo làm tiếp viên hàng không không có Tết kia chứ?
Tết muộn nhưng hạnh phúc. Ai bảo làm tiếp viên hàng không không có Tết kia chứ? (Ảnh: NVCC).
Như thế chả phải một cái Tết được đón ở hai nơi: trên máy bay ở độ cao hơn 10.000 mét bộ với đồng nghiệp và Tết với gia đình của mình. Ai bảo Tiếp viên hàng không là không có Tết chứ tôi lại thấy mình là người may mắn, nghề của chúng tôi còn may mắn hơn rất nhiều nghành nghề khác, chúng tôi luôn luôn có cơ hội để tổ chức Tết cùng nhau ở những nơi đặc biệt với những đồng nghiệp đặc biệt và những khách hàng đặc biệt.