“Côn Đảo mênh mông giữa biển trời
Trùng dương vỗ nhịp sóng xa khơi”
Đầu tháng 2, trước khi đại dịch Covid-19 ảnh hưởng tới Việt Nam, tôi đã có dịp lần đầu ghé thăm Côn Đảo trên một chuyến công tác. Người ta hay nói đi Côn Đảo thì nên đi từ tháng 3 tới tháng 9 để tận hưởng cái nắng hè giữa những cơn mưa rải rác. Nhưng tôi thấy Côn Đảo mùa khô cũng có cái thú. Tháng 2 tuy sóng lớn không xuống biển được nhưng gió lộng và nắng chan hòa, thích hợp cho những chuyến du ngoạn dọc bờ biển.
Và quả đúng vậy, ấn tượng đầu tiên của tôi khi lái chiếc xe máy dọc eo biển phía Nam đến Mũi Cá Mập là sự choáng ngợp trước biển trời lồng lộng gió, trải khắp tới chân trời một màu xanh ngọc thanh tú. Đúng như tên gọi, Mũi Cá Mập là một hòn đảo hoang sơ có phiến đá lớn nhô ra biển, nhìn từ trên cao có hình dáng giống với chiếc mũi của cá mập, nên người ta đã đặt tên cho hòn đảo là Mũi Cá Mập. Nơi đây dường như chưa được khai thác mạnh về du lịch, chưa bị tác động nhiều bởi bàn tay con người, chính vì thế nó vẫn giữ nguyên được những nét đẹp hoang sơ vốn có. Giữa không gian bao la của biển trời là một vẻ đẹp yên bình, mộc mạc đến lạ thường, một hòn đảo gắn liền với những lịch sử bom đạn của Việt Nam, mà lại vô cùng gần gũi, thân thiện với thiên nhiên.
Chạy dọc theo bờ biển ta có thể tới được khu dịch vụ hậu cần nghề cá và cảng Bến Đầm, hoặc cũng có thể dừng chân ngắm cảnh và tắm biển ở bãi Nhát, nơi nổi tiếng với bởi làn nước trong xanh và cát trắng mịn cùng với những bãi đá đen được sóng biển mài cho nhẵn thín và bóng bẩy. Cái tên bãi Nhát có lẽ bắt nguồn từ việc bãi biển lúc ẩn, lúc hiện cùng thủy triều.
Đi xa hơn chút nữa, bạn có thể mò vào bãi tàu mắc cạn để ngắm nhìn những con thuyền đánh cá bỏ hoang do giông bão tàn phá. Vào mùa khô, đặc biệt là lúc thủy triều xuống, mực nước ở bãi sẽ hạ đến mức lộ ra bãi cát thoai thoải trải dài, đến độ nếu biết đường bạn có thể đi bộ được tới tận đảo bên kia!
Hai ngày tại Côn Đảo với tôi là khoảng thời gian đáng nhớ một cách kỳ lạ. Không đủ dài để trải nghiệm hết, cũng không quá ngắn để lướt qua một cách vội vàng, Côn Đảo để lại trong tôi ấn tượng về vẻ đẹp hùng vĩ của tạo hóa, của đất nước Việt Nam. Dường như, một phần tâm hồn tôi đã đọng lại nơi đây. Một ngày nào đó, tôi sẽ trở lại để tiếp tục hành trình đang dang dở này, để khám phá, để trải nghiệm những gì mình chưa đặt chân tới. Tôi sẽ trở lại, hỡi Côn Đảo!
Nguyen Xuan Nghia – COMM