Vào một ngày đẹp trời đầu năm 2009, qua một người quen giới thiệu, chị Hồng và anh Tú lần đầu tiên gặp nhau. Và “bén duyên” nhau cũng từ cái nhìn đầu tiên. Khi đó, chị vẫn đang làm việc ở ngân hàng, còn anh công tác tại VAECO.
Như bao cặp đôi khác, họ cũng trải qua giai đoạn đầu của tình yêu ngọt ngào, cùng chia sẻ những khoảng thời gian hạnh phúc. Nhưng khi còn chưa kịp thổi nến ăn mừng kỷ niệm 365 ngày bên nhau thì chị Hồng đã phải rời xa anh Tú, bay tới Anh du học. Hồ sơ đã hoàn tất, đồ đạc cũng chuẩn bị xong, chỉ có trái tim chị lúc đó là chưa thực sự sẵn sàng để đối mặt với trở ngại đầy thách thức này.
“
Tôi hoàn toàn không có đủ dũng khí để nói với anh rằng mình sẽ đi du học. Vì ai mà không rõ, yêu xa khó khăn tới mức nào” – Chị Hồng tâm sự.
Cứ chần chừ, nấn ná mãi, chị không thể ngờ rằng cơ hội trực tiếp nói với anh chuyện này lại bị vuột mất. Cuối cùng lại là anh biết được thông tin từ một người bạn. Khỏi phải nói anh Tú đã hẫng hụt, buồn bã ra sao. Còn chị Hồng thì vô cùng lo sợ. Tình yêu của họ đang đứng trước nguy cơ tan vỡ ngay cả khi chị chưa kịp đi xa.
Tuy nhiên, thật may là cảm xúc mà họ dành cho nhau đủ lớn để có thể bỏ qua “cái tôi”, bỏ qua giận dỗi, nghi hoặc, cùng nhau thẳng thắn nói chuyện và quyết định cho nhau cơ hội yêu xa. Vậy là, khi đã có được niềm tin từ đối phương, cả hai yên tâm phấn đấu cho sự nghiệp. Chị lên đường tới Anh. Còn anh, cũng thời gian này, quyết định chuyển hướng công việc, từ vị trí thợ máy tại VAECO sang học nghề phi công. Một năm sau trở về, họ quyết định làm đám cưới. Một đám cưới thật đẹp, là sự đền bù cho chuỗi ngày xa nhau nhiều nhung nhớ.
Thế nhưng, không như những câu chuyện cổ tích, sẽ kết thúc ngay ở câu chốt “một đám cưới diễn ra, và thế là họ mãi mãi hạnh phúc”. Ở đời thực, tình yêu của họ tiếp tục chịu thử thách. Lần này tới lượt anh phải đi xa, tiếp nhận khóa đào tạo chuyên sâu cho phi công tại Mỹ, do VNA tài trợ. Khỏi phải nói câu chuyện này khó tiếp nhận thế nào với cặp vợ chồng son mới cưới. Nhưng đây là cơ hội tốt để anh theo đuổi sự nghiệp, chị sao nỡ bàn lùi. Vậy là, anh tới Mỹ không lâu thì chị cũng theo chân, cùng anh đoàn tụ nơi đất khách. Tròn 6 tháng bên anh, hết visa, chị trở về nhà và phát hiện tin vui. Gia đình bé nhỏ của anh chị chuẩn bị đón chào một thành viên mới.
“Có điều, phải tới khi bé con được 5 tháng, tôi mới được gặp con lần đầu. Suốt khoảng thời gian bầu bí và sinh nở trước đó, chỉ có mình cô ấy ở nhà, cách tôi tận nửa vòng trái đất”, anh Tú ngậm ngùi.
Trở về Việt Nam, họ vẫn tiếp tục những ngày sống xa nhau, vì anh vẫn còn phải tham gia nhiều khóa huấn luyện chuyển loại. Nhưng niềm tin và tình yêu mà họ dành cho nhau chỉ ngày càng sâu sắc, gắn bó hơn xưa. Tới giờ, gia đình nhỏ ấy đã có đầy đủ thành viên, với một bé gái 7 tuổi và một bé trai vừa lên 4. Cả hai đều mang những nét rất đặc trưng của cả bố và mẹ.
Đến năm 2016, VNA có đợt tuyển nhân viên đúng chuyên ngành của chị, vì muốn bên anh nhiều hơn, chị đã ứng tuyển và trở thành một thành viên phòng Kế hoạch Hành chính của Đoàn bay 919.
VNA có đợt tuyển nhân viên đúng chuyên ngành của chị, vì muốn bên anh nhiều hơn, chị đã ứng tuyển và trở thành một thành viên phòng Kế hoạch Hành chính của Đoàn bay 919 (Ảnh: NVCC).
Làm giờ hành chính, chị có nhiều thời gian chăm sóc và lo toan việc học hành cho các bé. Còn việc giải trí, vui chơi là nhiệm vụ của anh. Sau mỗi chuyến công tác xa, từ ba tới bốn ngày, đón anh trở về nhà là những tiếng hú hét đầy phấn khích của tụi nhỏ. Thậm chí, tới đêm, hai chị em còn tranh nhau ngủ cùng bố. Bận bịu là thế nhưng anh chẳng bao giờ quản ngại giúp vợ kèm học cho con, hay đưa đón con đi học thêm mỗi khi công việc của chị “vào mùa”.
Đối với anh chị, phải cần có sự chia sẻ và cảm thông để vợ chồng luôn giữ được hạnh phúc và có thể cân bằng giữa sự nghiệp với gia đình. Vì thế, họ thường cùng nhau đi tập thể dục, vừa là để giải tỏa áp lực công việc, vừa có động lực giữ gìn sức khỏe. Ngoài ra, cả hai cũng sắp xếp thời gian để “trốn con”, đi hẹn hò riêng tại rạp chiếu phim, mỗi khi có phim mà cả anh chị ưa thích.
Vào những ngày cuối tuần, cả nhà sẽ đưa nhau đi trung tâm thương mại chơi, đi xem phim hoặc sang thăm ông bà nội ngoại. Tới dịp lễ tết, cả gia đình sẽ cùng nhau rong ruổi những chuyến du lịch xa để có thêm thật nhiều trải nghiệm đáng nhớ.
Hiện giờ, tuy đã không còn những khóa học xa nhà vài tháng tới cả năm trời, nhưng với đặc thù công việc, anh vẫn phải vắng nhà thường xuyên. Đặc biệt là khi đại dịch do chủng virut nCOrV vẫn đang hoành hành, khiến cả người đi và người ở nhà đều lo lắng. Tuy nhiên, cũng như những tháng ngày đã qua, họ vẫn luôn tin tưởng, cảm thông và dành cho nhau sự yêu thương trân trọng, thứ vũ khí giúp họ vượt qua mọi khó khăn phía trước.
“Mỗi khi anh phải bay xa, tôi thường nhắn tin kể anh nghe về tình hình ở nhà, hoặc cho các con video call với bố, để động viên anh yên tâm làm việc. Còn anh sẽ kể ba mẹ con nghe câu chuyện thú vị về những chuyến bay, để khoảng cách giữa bốn chúng tôi chỉ là một chiếc màn hình điện thoại”, chị vui vẻ tâm sự.
“Khoảng cách trái tim của cả nhà tôi đủ gần, thì ngại gì khoảng cách địa lý”, anh gật gù, mỉm cười nhìn chị.
Le Thi Hang-COMM