Sau khi hoàn thành chuyến bay, tôi không nhớ rõ cảm xúc khi ấy ra sao bởi diễn biến tâm trạng thay đổi liên tục. Đây là một chuyến bay khá đặc biệt, nên chúng tôi có rất nhiều việc phải chuẩn bị để đón bà con mà vẫn đảm bảo được an toàn cho bản thân cùng cả đoàn công tác.
Cả tổ tiếp viên tham gia chuyến bay này được chọn từ một danh sách hơn 33 tiếp viên nam và nữ, đều là những người xung phong, tình nguyện.
Để tránh lây nhiễm, cả đoàn công tác mặc đồ bảo hộ ngay từ khi bắt đầu lên máy bay. Đồng thời, hành khách cũng được yêu cầu mặc đồ bảo hộ đeo khẩu trang nên VNA không phục vụ suất ăn, tạp chí, chăn và dịch vụ giải trí trên chuyến bay đặc biệt này. Khó khăn nhất có lẽ việc đeo khẩu trang và bộ đồ phòng hộ gây khó chịu cho các cháu bé.
Trước khi lên tàu bay, hành khách đều thực hiện đúng theo yêu cầu của các bác sĩ với đầy đủ đồ phòng hộ và trang thiết bị theo quy định. Chúng tôi cũng lên kế hoạch, chuẩn bị nhiều kịch bản cho việc đón khách từ Vũ Hán, kể cả trường hợp hành khách có các triệu chứng ho sốt. Trong suốt hành trình, hầu hết hành khách dường như mệt nên sau khi cất cánh, hầu hết mọi người đều ngủ. Một điều rất đặc biệt khác mà tôi không thể quên là trên chuyến bay có một nữ hành khách mang thai 36 tuần và trường hợp này có thể sinh bất cứ lúc nào, vì vậy tất cả tổ tiếp viên chúng tôi đã được học một nghề “tay ngang” – đỡ đẻ. Rất may là “nghề này” chúng tôi chưa phải dùng đến.
Sau khi hạ cánh, tất cả đều thở phào khi được các bác sĩ thông báo hành khách đều khỏe mạnh.
Nhưng có lẽ cảm giác nhẹ nhõm nhất là khi cả đoàn được “thoát khỏi” bồ đồ bảo hộ. Thời điểm tới Vũ Hán, nhiệt độ bên ngoài hạ thấp chỉ 3 độ mà mồ hôi chảy ròng ròng trong người. 9 tiếng không ăn, uống, không đi vệ sinh (cả phi hành đoàn đều mặc bỉm để đảm bảo tuyệt đối không lây nhiễm), nhưng chúng tôi vui mừng vô hạn khi hành trình đặc biệt này đã thành công tốt đẹp.
Kết thúc chuyến bay đặc biệt này, cả đội đều sẵn sàng tinh thần cho một kỳ nghỉ bảy ngày. Nhớ lại những lần sơ tán người lao động ở Lybia, thời điểm sóng thần tại Nhật Bản hay cuộc bạo loạn Campuchia, phi hành đoàn hầu như không có ngày nghỉ. Chuyến này để đảm bảo an toàn, cả đoàn cách ly theo dõi sức khoẻ nên mới có “kỳ nghỉ” dài ngày như vậy. Chúng tôi đều coi đây như một cơ hội để nạp năng lượng, sẵn sàng cho những hành trình, thử thách mới trong tương lai.