Đây là những dòng tâm sự đầy cảm xúc của tiếp viên Nguyễn Nam Thành sau chuyến bay đón người Việt ở Ukraine về nước. Spirit xin được đăng lại trọn vẹn chia sẻ của anh về chuyến bay đặc biệt này.
Tôi là Nguyễn Nam Thành, tiếp viên của Hãng hàng không Quốc gia Việt Nam. Tính đến nay, tôi đã đồng hành cùng Vietnam Airlines (VNA) được 6 năm, với biết bao kỉ niệm và cảm xúc. Chuyến đi lần này đã để lại trong tôi nhiều cảm xúc rất đặc biệt, mãnh liệt và thiêng liêng.
Từ lúc chiến sự nổ ra, tôi vẫn thường xuyên theo dõi tin tức. Hình ảnh tang thương của cuộc chiến, đặc biệt là cảnh người Việt ở Ukraine phải sơ tán, chạy loạn khiến tôi nghẹn ngào và thương đồng bào mình quá. Bởi thế, khi nhận được nhiệm vụ tham gia chuyến bay đầu tiên đón đồng bào sơ tán sang Rumani trở về Việt Nam, tôi vô cùng vinh dự, nhưng cũng đầy lo lắng vì tính chất đặc biệt của chuyến bay.
Sau hơn 12 giờ bay liên tục, cuối giờ chiều ngày 7/3 (theo giờ địa phương), máy bay mang số hiệu VN89 hạ cánh tại Bucharest. Chúng tôi chỉ có khoảng 3 tiếng để đón công dân cũng như kiểm tra kỹ thuật, tiếp nhiên liệu, sẵn sàng bay về Việt Nam ngay sau đó.
Đúng 19h35 phút, những hành khách đầu tiên di chuyển lên chuyến bay. Thật khó để miêu tả hết cảm xúc của mọi người khi đó. Những hình ảnh tôi thấy, những câu chuyện tôi đã nghe, những điều tôi cảm nhận được trong chuyến bay đặc biệt này chắc hẳn sẽ trở thành kỷ niệm khó quên trong tôi.
Tôi sẽ không quên hình ảnh một bác gái vừa thở gấp vừa chạy vội lên cửa máy bay, gương mặt không dấu được mệt mỏi. Bác đã trải qua một hành trình thật dài để có thể lên kịp chuyến bay. Và câu đầu tiên bác nói với tôi ở cửa máy bay đó là: “Cho cô xin một cốc nước”.
Tôi cũng sẽ không quên câu chuyện của một người chồng, một người cha dẫn gia đình mình vội vã thu xếp đồ đạc, lên xe tìm đường qua các nước không có chiến sự. Rồi băng rừng, vượt núi để tìm đến Đại sứ quán Việt Nam ở Rumani lánh nạn. Hành trang lên máy bay của họ chỉ có chút ít đồ đạc, ngay cả chiếc xe – phương tiện cuối cùng chở gia đình đi sơ tán, cũng để lại nơi đất khách. Khi mà ở cách xa cả 30km tiếng súng đạn vẫn làm rung chuyển cả nhà, cửa và khiến cho bất kỳ ai cũng phải sợ hãi thì “chỉ cần được về nhà” đó thực sự đã là một niềm hạnh phúc.
Tôi đã thấy sự mệt mỏi, âu lo và cả bàng hoàng trên gương mặt những người đồng bào ruột thịt, những người bỗng nhiên phải từ bỏ tất cả công việc, cuộc sống, những điều mà họ đã gắn bó trong nhiều năm. Rất nhiều người chỉ kịp thu xếp vài bộ quần áo, bỏ lại tất cả tài sản, nhà cửa để bắt đầu một hành trình gian nan, chỉ mong có thể lên được chuyến bay về quê hương. Những câu chuyện chỉ nghe kể cũng đã thấy xót xa vô cùng… Nhưng tôi cũng thấy cả niềm vui, hạnh phúc cùng những cái thở phào nhẹ nhõm của mọi người khi tới cửa máy bay.
Tất cả chúng tôi đều tự nhắc nhở mình: chính sự chu đáo, tận tình, quan tâm của phi hành đoàn trên chuyến bay sẽ là nguồn động viên, an ủi và phần nào chia sẻ với những mất mát, vất vả mà họ đã trải qua. Chuyến bay này cũng cho thấy sự quan tâm kịp thời của Chính phủ, của đất nước đến người dân trong thời điểm cấp bách.
Bởi vậy, dù chuyến bay lần này có vất vả hơn những chuyến bay khác, dẫu thời điểm này không chỉ có tình hình chiến sự căng thẳng mà dịch bệnh cũng vẫn đang hoành hành, nhưng tất cả các thành viên trong phi hành đoàn lẫn toàn bộ hệ thống hỗ trợ đằng sau của VNA đều nỗ lực hết mình để đưa đồng bào trở về an toàn. Cá nhân tôi cũng cảm thấy hạnh phúc và tự hào vì được góp một phần nhỏ bé của mình để làm những điều có ý nghĩa cho đồng bào, cho đất nước, quê hương.
287 “vị khách đặc biệt” của chuyến bay VN89 đã hạ cánh an toàn vào ngày hôm qua (ngày 8/3) trong sự chờ đón của người thân và người dân cả nước. Sau chuyến bay đầu tiên này, VNA đã sẵn sàng các phương án bổ sung để đón công dân Việt Nam tại Ukraine về nước theo yêu cầu của Chính phủ và Bộ Ngoại giao trên các chuyến bay tiếp theo. Và mong cuộc chiến sẽ sớm kết thúc để mọi người được quay trở lại cuộc sống bình yên.
Nguyen Nam Thanh 66-CREW