[Tết 2020] Ở đâu có yêu thương, ở đó có Tết!

Tết này tôi sẵn sàng bay bất cứ nơi đâu,châu Âu, châu Á hay trong dải đất hình chữ S, và có thể sẽ bay qua Giao thừa theo sự phân bay của Trung tâm điều hành khai thác bay (OCC). Vì sao tôi lại khẳng định chắc chắn vậy? Vì Tết năm ngoái tôi đã được nghỉ 3 ngày và không phải bay qua Giao thừa!

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Tôi còn nhớ khoảng tháng 12 năm ngoái, khi Đoàn tiếp viên ra thông báo cho Tiếp viên đăng ký nguyện vọng bay Tết, nghỉ Tết, tôi suy nghĩ mãi rồi mạnh dạn đăng ký nguyện vọng xin nghỉ 3 ngày Tết (29, 30 và mùng 1 Tết). Trong đơn nguyện vọng, tôi viết, tôi quê ở thành phố Vinh, Nghệ An, 24 năm kể từ khi vào nghề Tiếp viên Hàng Không, tôi chưa một lần được đón Giao thừa cùng Bố, Mẹ và anh chị em ở quê nhà. Nay Bố, Mẹ tôi đã già yếu, tôi ước nguyện một lần được cùng người thân chúc phúc cho Bố Mẹ vào thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới! 

Và nguyện vọng của tôi đã được Đoàn Tiếp Viên và OCC đáp ứng! Khỏi phải nói tôi vui đến mức nào, vui đến trào nước mắt!

alt text
TVT Bùi Lệ Uyên. (Ảnh: NVCC).

Đó là một cái Tết cho tôi nhiều cảm xúc, được chuyện trò, được sẻ chia, được tâm sự, được hồi ức, được yêu thương và cả được khóc bên Bố Mẹ và người thân của mình. Trong giờ phút giao thừa thiêng liêng, được đoàn viên sum vầy bên người thân ấy, tôi đã không khỏi chạnh lòng khi nghĩ về những cái Tết trước đó mình đã  kéo và ly lên đường như thế nào, cùng đồng nghiệp đón giao thừa ở những phương trời xa ra sao.

Nâng ly rượu lên Chúc mừng Năm mới, đón những bao lì xi từ tay Bố, Mẹ (con lớn rồi nhưng vẫn là con bé bỏng trong vòng tay Bố, Mẹ) lại bồi hồi tưởng tượng giờ này các đồng nghiệp của mình người thì đang vi vu trên chín tầng mây, nâng ly champagne chúc mừng hành khách và đồng nghiệp ở độ cao trên 10.000met, người thì đang phải đón Tết ở một miền đất lạnh giá xa xôi, phủ dày tuyết trắng hay ở Nam bán cầu nắng vàng rực rỡ. Nơi đó, tuy xa gia đình, người thân nhưng các đồng nghiệp của tôi đã có những khoảnh khắc thật tuyệt bên nhau, vui tình bạn bè đồng nghiệp, sẻ chia từng miếng bánh chưng xanh, từng khoanh giò, nắm xôi gói vội làm ấm lòng những người con xa xứ . 

Bay cùng cô bạn đồng nghiệp, TVT Hồ Phương Thảo 9, tôi hỏi, Tết năm rồi em có phải bay qua Giao thừa không. Cô bạn chân tình chia sẻ, quê cô ấy ở Đà Nẵng, lấy chồng là phi công 787 người Hà Nội, cô theo chồng định cư ở Hà Nội. Bố mất sớm, mẹ cô sống cùng gia đình anh trai ở Đà Nẵng. Nhiều cái Tết cả hai vợ chồng đều phải bay xa nhà, nhà cửa, con cái đều giao phó hết cho bố mẹ chồng, thậm chí còn nhờ cả chị chồng lên chăm nom bố mẹ và các con.

Các đồng nghiệp của tôi đã có những khoảnh khắc thật tuyệt bên nhau. (Ảnh: NVCC).

Tết năm rồi cô có nguyện vọng bay về Đà Nẵng trong đêm giao thừa để về gặp mẹ. Để có được mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi bên mẹ trong đêm Giao thừa, tổ Tiếp viên của cô phải thực hiện một hành trình bay hai ngày 6 chặng  bay có quãng nghỉ giữa ở Đà Nẵng. Tôi hỏi, em đã nói gì với Mẹ vào thời khắc Giao thừa. Cô ấy nói, thương lắm chị ơi, con gái lấy chồng xa, về với mẹ được chút xíu thời gian, em phải tranh thủ ôm mẹ chứ, lại còn tỉ tê để được sờ ti mẹ nữa! Cô vừa cười vừa chia sẻ rất thật lòng. Nhưng rồi giọng kể của cô chùng xuống, chị biết không, cảm giác khi ở sân bay, chia tay các thành viên trong tổ để về thăm mẹ, em xúc động và thương các bạn lắm. Họ phải về khách sạn và đón Giao thừa, đón năm mới xa gia đình, xa người thân, xa con… Ngày thường không sao, ngày Tết bùi ngùi, thương lắm! 

Chỉ bên Mẹ vài giờ trong đêm Giao thừa, rồi tinh mơ ngày mùng Một đã phải cùng đồng nghiệp tất tả lên đường để thực hiện những hành trình bay tiếp theo.

Với Phương Thảo, như vậy cũng đã là may mắn lắm rồi!

Hỏi chuyện các  nam tiếp viên Thế Sơn 34, Hải Linh 113, Thành Long 19 về cảm xúc của các bạn thế nào khi phải bay Tết xa nhà vào đêm Giao thừa. Các bạn đều có chung câu trả lời, chúng em đều xác định tinh thần trước rồi chị ạ, nghề bay, nghề phục vụ mà chị. Khi mọi người nghỉ thì mình phải đi làm thôi. Các bạn đều nói, đi bay xuyên Tết, cảm giác buồn nhất là khi chuẩn bị hành lý, đồ ăn mang theo. Vợ con, người thân cứ bắt phải mang theo đủ thứ, dặn dò này nọ. Đó là lúc ngại kéo va ly lên đường nhất, lưu luyến, nhớ thương và băn khoăn day dứt nhất. Nhưng rồi đến Đoàn tiếp viên, lên máy bay, sự tất bật, hối hả của mọi người chuẩn bị cho một chuyến bay ngày Tết làm các bạn nhanh chóng quên đi nhưng bâng khuâng day dứt đó. Sự đoàn kết, chia sẻ, yêu thương, an ủi nhau của các thành viên trong tổ những ngày Tết xa nhà đã gắn kết họ lại. 

Sự đoàn kết, chia sẻ, yêu thương, an ủi nhau của các thành viên trong tổ những ngày Tết xa nhà đã gắn kết họ lại. (Ảnh: NVCC).

Ngày Tết được bên người thân, gia đình, bạn bè chỉ một ngày thôi đối với Tiếp viên Hàng không cũng là quý giá lắm rồi. Nên khi biết có chính sách thống kê lịch bay Tết và nguyện vọng bay Tết,  nghỉ Tết của  gần 3000 tiếp viên VNA của Đoàn Tiếp viên và OCC chúng tôi thấy phấn khởi và có thêm động lực làm việc, động lực để hoàn thành tốt nhiệm vụ bay của mình.

Ai cũng mong ước chính sách này được duy trì và ngày càng hoàn thiện, công tâm và minh bạch. Làm được vậy thì với mỗi tiếp viên Hàng không, mỗi một ngày Tết, được bay, được làn việc, được phục vụ hành khách, được cùng nhau thưởng thức món ăn quê nhà nơi đất khách là một ngày vui, một ngày đáng nhớ!

Tôi thì khắc ghi mãi câu Kiều mà Bố tặng tôi lúc tạm biệt con gái ở sân bay Vinh:

“Đã mang lấy nghiệp vào thân

Cũng đừng trách lẫn trời gần trời xa”.

Tôi muốn đáp lời Bố cũng bằng 2 câu Kiều:

“Nghĩ mình phương diện quốc gia

Quan trên trông xuống người ta trông vào”

Nghề Tiếp viên Hàng không chắc cũng ứng với mấy câu thơ đó, tôi tin như thế!

Một cái Tết nữa lại săp đến rồi. Xin gửi đến các đồng nghiệp yêu quý của tôi những suy nghĩ của mình. 

Ở đâu có yêu thương, ở đó có Tết, phải vậy không các bạn?

Spirit Vietnam Airlines
Share bài viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Chào mừng trở lại!

Đăng nhập vào tài khoản của bạn dưới đây

Lấy lại mật khẩu của bạn

Vui lòng nhập tên người dùng hoặc địa chỉ email để đặt lại mật khẩu của bạn.