Nhớ những năm trước, thời điểm giáp Tết là giai đoạn cao điểm bay của năm với lưu lượng hành khách di chuyển lớn để chuẩn bị về quê ăn tết. Gắn bó với “nghề bay” cũng sang năm thứ 5, tôi đã có cơ hội được ăn tết nước ngoài 2 lần. Những cảm xúc mỗi khi thực hiện những chuyến bay xuyên tết đối với tôi luôn rất đặc biệt.
Chuyến bay tết đầu tiên của tôi là hành trình Hà Nội đi Paris vào tối ngày mùng 1 Tết. Sau khi cùng cả nhà ăn bữa cơm đầu xuân năm mới thì tôi sắp xếp hành lý chuẩn bị cho chuyến đi kéo dài 4 ngày. Trên đường đến Đoàn tiếp viên, tâm trạng vừa háo hức vừa xen lẫn nỗi buồn vì nhớ nhà. Thế nhưng, khi đến nơi dường như những buồn ấy tan biến khi tôi gặp các anh chị đồng nghiệp, những người gắn bó đủ lâu với nghề và việc lên đường thực hiện các chuyến bay xuyên Tết là rất đỗi quen thuộc.
Ai nấy đều chia sẻ cảm xúc đón chào năm mới với chuyến bay đầu tiên thật vui vẻ, gửi đến nhau những lời chúc bình an, may mắn, chuyến bay an toàn mở đầu cho một năm nhiều thuận lợi, thành công. Chung niềm vui ấy, chúng tôi vui mừng chào đón hành khách lên chuyến bay xuất hành đầu năm thật hân hoan, gửi đến hành khách nụ cười rạng rỡ và lời chúc năm mới hạnh phúc. Bên cạnh việc chăm sóc và mang đến sản phẩm dịch vụ tốt nhất cho hành khách trên chuyến bay, tôi và các anh chị đồng nghiệp luôn ý thức tuân thủ các quy định an toàn an ninh để hành khách có chuyến bay an toàn với các trải nghiệm tuyệt vời cho chuyến bay xuất hành đầu năm.
Khi sang đến nơi, chúng tôi quây quần bên nhau, chuẩn bị chút đồ ăn, thức uống và cùng nhau đón Tết nguyên đán nơi xứ người. Và đó cũng chính là cái Tết để lại ấn tượng nhất đối với tôi.
Năm nay có lẽ là cái Tết đặc biệt hơn tất cả, cuộc sống hằng của chúng ta gắn liền với những chiếc khẩu trang và nước sát trùng. Khi dịch Covid bùng phát thì cũng là trong khoảng thời gian tôi nghỉ thai sản. Tuy ở nhà nhưng tôi vẫn luôn theo dõi, cập nhật tình hình công việc và cũng thấy được những khó khăn chồng chất khó khăn mà các đồng nghiệp của tôi phải trải qua.
Đó là những chuyến bay phục vụ đồng bào hồi hương. Trên những chuyến bay đó, tiếp viên phải mặc bộ đồ bảo hộ kín mít và đeo tấm chắn trong suốt chuyến bay, chưa kể đến nguy hiểm vì khả năng lây nhiễm cực cao. Đó là những lần tạm nghỉ không lương để san sẻ khó khăn với tổng công ty. Chưa kể đến sau những chuyến bay là 14 ngày cách ly xa gia đình. Tôi thầm cảm phục những con người đó, các đồng nghiệp và các anh chị đang khoác trên mình đồng phục của VNA. Tôi lại càng thêm tự hào và trân quý công việc của mình hơn bao giờ hết.
Sau quãng thời gian nghỉ thai sản tôi trở lại với công việc của mình, và trùng hợp là cũng gần với dịp Tết Tân Sửu. Tôi vẫn hân hoan háo hức, chuẩn bị tâm thế sẵn sàng thực hiện những bay đưa hành khách trong nước hay kiều bào hồi hương sum vầy với gia đình trong dịp Tết nguyên đán trong niềm vui và hạnh phúc. Mong muốn cùng đồng nghiệp của mình góp sức đưa VNA cất cánh vươn xa. Năm nay, tôi sẽ viết thêm vào nhật ký của mình, một cái Tết thật đặc biệt!