Ngay từ khi có cơ hội tham gia vòng phỏng vấn, tôi đã nhận ra rằng các bạn được Ban Giám Khảo lựa chọn, không phải là người xinh đẹp nhất, có bằng cấp giỏi nhất, nhiều kinh nghiệm làm việc nhất, mà đơn giản lắm, đó là người hay cười và có nụ cười rạng rỡ nhất.
Mọi người hỏi đi học tiếp viên, có được học cách cười hở tám răng tự nhiên hay kiểu hoa hậu không? Tôi nhớ đến lời cô giáo dạy hôm đó, hãy nghĩ đến điều làm mình hạnh phúc nhất mà mỉm cười, nụ cười đẹp nhất, chính là nụ cười từ tâm. Nụ cười “bốn sao, năm sao”, không có gì cao sang diễm lệ, chỉ khi xuất phát từ trái tim, thì nụ cười ấy mới đến được trái tim và kết nối trái tim.
Đi làm rồi, thấy khách vui mình cười, gặp đồng nghiệp thương mình cười, gặp bác bảo vệ hay cô lao công mình cũng cười. Nụ cười chẳng phải để “tiết kiệm” cho riêng một ai. Đôi khi, giận khách mình cười, khách giận mình cũng cười.
Có một kỷ niệm rằng dù bản thân mệt mỏi nhưng ra đến khoang khách thì cười lại xuất hiện. Hôm đó, có thể quên đeo khuyên tai, đồng hồ, bới tóc có thể hơi không chỉn chu một chút, nhưng nụ cười là trang sức mà chúng tôi không bao giờ quên mang theo hoặc tháo xuống trong giờ làm việc. Và chẳng biết từ bao giờ đã trở thành nếp sống hằng ngày.
Một năm đổ lại đây, mỗi ngày đi làm đều là lớp khẩu trang chồng ngoài lớp make-up, chúng tôi vẫn cười như trăm vạn chuyến bay trước, bằng ánh mắt, và bằng cả con tim.
Một mùa dịch kéo dài dai dẳng, chưa bao giờ ngành hàng không chịu những tổn thất nặng nề như thế. Thu nhập bấp bênh, những chuyến bay chở khách hồi hương với thời gian làm nhiệm vụ kéo dài với thách thức từ những lớp đồ bảo hộ và mùi cồn sát khuẩn ám ảnh, những quy định về cách ly, những lần lấy mẫu xét nghiệm đau nhói,… Nhưng sau tất cả, chúng tôi vẫn mỉm cười.
Nụ cười của ngành nghề lao động cảm xúc nói riêng, và ngành dịch vụ nói chung, có thể bắt đầu là nụ cười có phần gượng ép, nhưng sau đó dần trở thành một phản xạ vô điều kiện. Chúng tôi coi chiếc máy bay là ngôi nhà xinh đẹp của mình. Với nụ cười trên môi, chúng tôi chào đón tất cả hành khách đầy nồng hậu để rút ngắn mọi khoảng cách về văn hoá, địa lý, sắc tộc,…
Bởi vậy mà nụ cười mang theo ý nghĩa mà ở đó tất cả hoà làm một.