
Người truyền nghề từ trái tim: Khi đam mê trở thành “chất liệu” của an toàn
Với anh Cường, điều quan trọng nhất khi đồng hành cùng các học viên không phải là dạy một quy trình hay thao tác, mà là thắp lên tình yêu nghề và ý thức trách nhiệm. Anh luôn nói với các học viên mới vào nghề rằng kỹ thuật hàng không không chỉ là công việc của đôi tay, mà còn là công việc của trái tim, một trái tim biết trách nhiệm với sự an toàn của hàng trăm con người trên mỗi chuyến bay.
“Chỉ khi thật sự yêu nghề, các bạn mới đủ kiên nhẫn và bản lĩnh để làm tốt những việc nhỏ nhất,” anh chia sẻ. Đam mê, theo anh, là nền tảng không thể thiếu để người kỹ thuật viên có thể làm chủ thiết bị và giữ vững tinh thần “sai một ly đi một dặm”, câu nói quen thuộc nhưng không bao giờ cũ trong vận hành trang thiết bị mặt đất.
Đam mê là động lực, nhưng tri thức mới là nền móng. Vì vậy, anh Cường dành rất nhiều thời gian để xây dựng cho học viên nền tảng kiến thức chuẩn xác: từ nguyên lý vận hành đến từng thao tác thực hành. Với đặc thù ngành đòi hỏi gần như tuyệt đối chính xác, “làm đúng” chỉ là bước đầu; “hiểu đúng” mới là giá trị cốt lõi.
Trong mỗi buổi học, anh thường đặt câu hỏi “vì sao?”. Vì sao phải siết đúng lực, vì sao phải kiểm tra lại một chi tiết, vì sao một thao tác sai có thể ảnh hưởng đến hàng trăm con người phía sau? Với anh, chỉ khi học viên hiểu bản chất vấn đề, sự cẩn trọng mới trở thành thói quen bền vững.

Khi nghề được tiếp nối bằng sự thay đổi trong nhận thức
Khoảnh khắc khiến anh Cường nhớ nhất là khi chứng kiến nhận thức của học viên thay đổi rõ rệt. Những bạn từng xem nhẹ quy trình an toàn, sau khi nghe anh phân tích từng sự cố từng xảy ra trong ngành, dần trở nên cẩn trọng và tự giác hơn trong từng thao tác. “Tôi thấy rõ sự thay đổi trong ánh mắt, từ thờ ơ sang có trách nhiệm,” anh kể.
Không chỉ là lời nói, sự thay đổi ấy thể hiện qua từng hành động nhỏ: học viên tự tay kiểm tra chéo thiết bị, nhắc nhau từng thao tác, và coi quy trình an toàn như một phần không thể thiếu. Điều đặc biệt hơn cả là một số học viên sau này đã quay lại đứng lớp, tiếp tục truyền nghề như cách anh từng làm. Với anh, đó không chỉ là niềm vui, mà còn là minh chứng cho hành trình đào tạo không bao giờ dừng lại.
“Đó là lúc tôi hiểu rõ hơn ý nghĩa công việc mình theo đuổi: không chỉ dạy kỹ năng, mà còn gìn giữ giá trị nghề nghiệp qua từng thế hệ.”

“Nghiêm cẩn – Chuẩn mực – Trách nhiệm”
Theo anh Cường, văn hoá giảng dạy trong kỹ thuật hàng không mang bản sắc rất riêng: nghiêm cẩn, chuẩn mực và tuyệt đối đặt an toàn lên trên tất cả. Đội ngũ giảng viên VAECO, những người có mặt trên sân bay từ sáng sớm đến lúc đêm xuống, đều mang trong mình một tinh thần chung: truyền đạt kiến thức phải đi liền với xây dựng tác phong.
Nhiều năm đứng cạnh thiết bị, cạnh tàu bay, họ hiểu rõ rằng sự chính xác của hôm nay chính là an toàn cho chuyến bay ngày mai. Không có chỗ cho chủ quan. Không có chỗ cho ước lượng. Và càng không có chỗ cho những sai sót lặp lại.
“Chúng tôi không chỉ dạy nghề,” anh nói. “Chúng tôi truyền lại những giá trị làm nên bản sắc của người kỹ thuật viên hàng không: kỷ luật, cẩn trọng và luôn đặt an toàn lên hàng đầu.”
Trong môi trường này, mỗi thao tác, dù là kéo chocks, nối GPU hay vận hành xe thang đều phải đúng chuẩn đến từng chi tiết. Đó không chỉ là yêu cầu của nghề, mà còn là sự tôn trọng đối với đồng nghiệp, hành khách và chính bản thân mình.
Yêu nghề thực sự, chuẩn mực trong từng động tác và bình tĩnh khi xử lý mọi tình huống
Kỳ vọng của anh Cường dành cho các thế hệ trẻ rất rõ ràng: yêu nghề thực sự, chuẩn mực trong từng động tác và bình tĩnh khi xử lý mọi tình huống. Bởi trong môi trường kỹ thuật hàng không, tốc độ có thể đến từ máy móc, nhưng an toàn chỉ đến từ con người.
Theo anh, những người trẻ bước vào nghề phải luôn ghi nhớ rằng kỹ thuật hàng không không cho phép sai sót. Từng thao tác đều được xây dựng từ hàng trăm bài học thực tế, từ mồ hôi và cả những kinh nghiệm xương máu của thế hệ đi trước. “Chỉ khi tuân thủ tuyệt đối, các bạn mới xứng đáng với trọng trách được giao,” anh nhấn mạnh.

Nhân dịp 20/11, anh Cường gửi lời tri ân đến những đồng nghiệp đang ngày đêm đứng lớp, bền bỉ truyền đạt từng bài học: “Công việc của chúng ta lặng lẽ nhưng vô cùng ý nghĩa. Mỗi bài giảng hôm nay sẽ trở thành một phần của an toàn bay ngày mai.”
Với những bạn trẻ chuẩn bị bước vào nghề, anh nhắn nhủ một thông điệp giản dị nhưng đủ sức nặng cho hành trình dài phía trước: “Hãy giữ trái tim nóng để yêu nghề và cái đầu lạnh để đưa ra quyết định đúng đắn. Các bạn được giao phó sự an toàn của cả một hệ thống, đó vừa là vinh dự, vừa là trách nhiệm lớn lao.”
Giữa âm thanh hối hả của sân bay và nhịp vận hành không bao giờ ngừng nghỉ, những người như anh Nguyễn Hùng Cường vẫn âm thầm đứng phía sau, truyền nghề, truyền lửa và gìn giữ những điều không ai nhìn thấy nhưng lại không thể thiếu cho mỗi chuyến bay an toàn.









