Đây là những tấm hình mà tôi yêu thích nhất, sau một hồi lâu cầm máy ảnh đi ngắm nghía khắp kho hàng NCTS. Tôi cố gắng chụp lại một cách tự nhiên nhất, có thể hơi thiếu sáng hay mờ một chút nhưng với tôi đó là những bức hình hoàn hảo.
Tôi bất chợt bắt kịp khoảnh khắc này khi chỉ cần nói, “Chị ơi! Cười lên nhé”, “tách” – vậy là tôi đã có được bức ảnh mà không cần phải “set up” cầu kì.
Bài thơ với tựa đề “NCTS tự hào” tôi xin được dành tặng cho các chị em, cảm ơn các chị em đã cống hiến hết mình vì công ty, luôn làm tròn công việc mình đảm nhận.
Nụ cười em như tia nắng long lanh
Mùa thu lá đỏ đẹp lắm phải không anh
Kho hàng rộn rã bao vất vả
Em vẫn làm chẳng quản ngày hay đêm
Má em hồng e ấp nghiêng vành nón
Công việc nhà rồi cả việc chồng con
Em đảm đang là người phụ nữ Việt
Dẫu gian khổ nhưng lòng vẫn sắt son.